- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- Chương 200
- Chương 201
- Chương 202
- Chương 203
Chậc!" Nhìn thấy xa xa 1 nhóm người lùng bắt mình, Bạch Hiểu Tình trong mắt hiện lên một tia lãnh ý, đến bây giờ bọn họ vẫn không chịu buông tha cho cô
A, nguyên lai cô không thể để cho họ yên tâm!
Trốn ở sau thùng xe, Bạch Hiểu Tình cẩn thận quan sát chung quanh, bọn họ vậy mà không hề bao vây chỗ này? Xem ra họ là cảm thấy cô bị thương nên không có cách nào làm hại bọn họ!
Có vẻ, lâu rồi không làm nhiệm vụ, bọn họ đã quên bản thân cô là một người như nào rồi!
Cẩn thận dò chừng bên ngoài, xem từng động tĩnh tại nơi này, Bạch Hiểu Tình nhẹ nhàng cử động tay chân.
Tốt, chỉ là thể lực cạn kiệt mà thôi,cả người không có thương tích quá nghiêm trọng, xem ra sẽ không ảnh hưởng hành động của cô.
Cô cẩn thận như thế, vì đám người truy kích cô toàn bộ đều là sát thủ hạng nhất. Mà cô cũng từng là 1 người trong số họ.
Quả nhiên, tổ chức lo sợ cô bỏ đi, dù sao cô cũng biết quá nhiều rồi. Một khi rời đi, rất có khả năng họ sẽ gặp nguy hiểm, vì vậy bọn họ tin rằng, chỉ có người chết mới có khả năng giữ bí mật!
Giống như trước, nàng linh hoạt hoạt động đầu ngón tay, trên người mang theo 1 ít đạn, bất cứ lúc nào cũng có thể động thủ giết người.
Đưa tay sờ bên hông, chỉ có nàng biết, chỗ này có 1 con dao nhỏ bén, sắc, lúc cần thiết nó chính là vũ khí giết người tốt nhất
Không phải lúc để chần chừ, Bạch Hiểu Tình cảnh giác xem chừng bốn phía, ánh mắt càng lạnh như băng, khóe miệng nhếch lên 1 nụ cười thị huyết
Nàng ở tổ chức cũng đã làm sát thủ mười năm, vậy mà hôm nay lại bị chính tổ chức mình ám sát!
Bởi vì giết hại nhiều người, trong tổ chức phải hi sinh 1 người, mà cô, chính là người tốt nhất, 1 phần vì cô muốn rời khỏi vị trí sát thủ, 1 phần vì cô biết quá nhiều điều
Thời điểm cô biết được điều này thì đã biết là bản thân hi vọng xa vời, hiện tại xem ra, cô chắc chắn phải chết là điều không thể nghi ngờ!
Bởi vì chỉ có người chết mới có thể giữ được bí mật.
"Bạch Hiểu Tình, không cần trốn nữa, thủ lĩnh có lệnh, chỉ cần cô trở về, thủ lĩnh sẽ không giết cô." Một âm thanh quen thuộc vang lên, cô tự nhiên nhận ra được, người kia, đã từng là bạn tốt của cô, mà hiện tại cũng là nàng đề nghị cô làm người chết thay cho tổ chức!
Bạch Hiểu Tình biết, lời nói của cô ta không có câu nào là thật, cô ta muốn có biệt hiệu sát thủ của cô đã lâu, hiện tại có cơ hội trừ khử cô, cô ta nhất định sẽ tranh thủ ra tay, hiện tại lại nói những lời giả mù sa mưa, chỉ là, nếu cô nghe lời mà đi ra, giây tiếp theo chỉ sợ sẽ chết không nhắm mắt
Dùng sức lau vết máu trên mặt, Bạch Hiểu Tình treo 1 nụ cười dữ tợn trên mặt, trong tay cầm một cái điều khiển từ xa nho nhỏ, nhìn những người đó bằng ánh mắt đùa cợt.
Không ai biết, cô đã có tính toán hết cho tương lai từ trước, hiện tại mọi chuyện xảy ra đều nằm trong tính toán của cô, nhà xưởng bỏ hoang này đã sớm bị cô lắp đặt boom, nếu bọn họ muốn hy sinh bản thân cô, như vậy cô sẽ cho họ chôn cùng!
"Bạch Hiểu Tình, thủ lĩnh bảo chúng tôi nói với cô, chỉ cần cô trở về, thủ lĩnh tuyệt đối sẽ không bỏ rơi cô, cô vẫn là người trong tổ chức, một sát thủ đứng trên vạn người!”
Tuy nhiên, cho dù bọn họ có nói gì thì cũng vô ích!
Lúc cô tin tưởng họ, tin những lời nói dối trá đó thì họ lại ở sau lưng hung hăng cho cô một đao, bây giờ còn vọng tưởng cô sẽ tin tưởng họ lần nữa sao?
Hiện tại, nếu cô sống không được, như vậy cô muốn bọn họ cùng chết với cô!
Bấm nút trên điều khiển từ xa, Bạch Hiểu Tình trên mặt vô cùng sảng khoái, hôm nay cô chắc chắn phải chết, nhưng kéo theo sát thủ hạng nhất cùng chết theo, thật sự là buôn bán có lời!
Một tiếng nổ mạnh vang lên, không ai nghe được tiếng cười lớn của Bạch Hiểu Tình.
Kho hàng bỏ hoang biến mất, bụi bặm bay đầy trời, bên trong kho hàng không còn 1 ai sống sót, không ai nghĩ đến kết cục sẽ như thế này, bọn họ vốn cho rằng bắt được Bạch Hiểu Tình sau đó sẽ được hưởng không hết vinh hoa phú quý, lại không hề nghĩ rằng, cuối cùng kết cục lại là chết không toàn thây.
Nhưng không người nào biết được rằng, sau một tiếng nổ lớn, linh hồn một người lặng yên rời khỏi thế giới này, đi một quốc gia khác, mở ra một đoạn truyền kỳ nhân sinh khác!
Chương 1
Tiến >>
Nguồn: TVE 4U
Được bạn: Mot Sach đưa lên
vào ngày: 28 tháng 11 năm 2024