KIỀU PHONG - ĐỆ NHẤT ANH HÙNG THẾ GIỚI KIM DUNG

thainc

Có một dạo phong trào truyện võ hiệp tràn ngập trên các trang báo cũng như các nhà sách cho thuê truyện, đặc biệt các tác phẩm của Kim Dung rất được ưa chuộng. Khi mà độc giả Sài Gòn đã quen thuộc với những cái tên như Quách Tỉnh-Hoàng Dung trong Anh Hùng Xạ Điêu, Dương Qúa của Thần Điêu Hiệp Lữ, cùng nhiều tên tuổi lừng danh khác Trương Vô Kỵ, Lệnh Hồ Xung, Đoàn Dự… mỗi người đều có một bãn lĩnh và khí chất đặc biệt của mình. Một tờ báo tại SG mở cuộc thăm dò: nhân vật chính nào được ưa chuộng nhất của Kim Dung? Một nửa số người tham gia đã bình chọn Kiều Phong (sau này thành Tiêu Phong) trong bộ Luc Mạch Thần Kiếm, một nửa kia chía cho những nhân vật còn lại. Điều này chứng tỏ Kiều Phong đã vượt trội hơn các vai chính kia rất nhiều.

Độc giả luôn công bình và người viết bài này cũng sẽ bỏ phiếu Kiều Phong nếu có cuộc thăm dò l;ần nữa. Vậy lý do gì Kiều Phong lại được mến mộ đến vậy?

Nếu đọc nhiều truyện võ hiệp của nhiều tác giả khác nhau kể cả Kim Dung, bạn sẽ để ý thấy các cốt truyện đêu mang máng một bố cục giống nhau: Có một gia đình hay môn phái nào đó bị kẻ thù ác độc đang tâm tận diệt nhưng may mẵn có một đứa bé, thường là bé trai, may mắn trồn thoát. Đứa bé từ đó phải một mình lưu lạc và may mắn gặp được minh sư thu làm đệ tử truyền dạy võ công tuyệt thế. Nhiều khi cậu ta nhờ cơ duyên ăn được kỳ trân dị bảo nào đó nên có được công lực thâm hậu, võ học tuyệt vời, lớn lên thành một thanh niên khoảng 17, 18 tuổi đẹp trai, thông minh, giỏi võ. Chàng thanh niên này bắt đầu công cuộc báo thù cho cha mẹ hay môn phái và đồng thời trong thời gian đó được ít nhất một hay vài người đẹp yêu thương giúp đỡ. Báo thù xong, chàng cưới hết những cô gái đẹp yêu chàng và có một cuộc sống như thần tiên từ đó.

Kiều Phong của Kim Dung hoàn toàn khác với mẫu mực trên. Ông mới xuất hiện đã là một hán tử vạm vỡ oai phong, khoảng 30 tuổi, trong địa vị bang chủ Cái Bang dưới tay có hàng ngàn thuộc hạ trên khắp giang hồ võ công đệ nhất thiên hạ được xưng tụng “Bắc Kiều Phong- Nam Mộ Dung” tức chỉ có Cô Tô Mộ Dung là ngang hàng, mặc dù đến cuối truyện chứng minh võ công Bắc Kiều Phong trên cơ Nam Mộ Dung một bực.

Kiều Phong được mô tả như một thần võ, trong Lục Mạch Thần Kiếm là nhân vật kiêu dũng một mình có thể chống trả hàng trăm cao thủ vây đánh tại Tụ Hiền Trang. Có lẽ ông chỉ không bằng vị thánh tăng trong Tàng Kinh Các chùa Thiếu Lâm mà thôi.

Nhưng cuộc đời của Kiều Phong bước sang một ngỏ rẽ đầy bất hạnh khi ông khám phá mình thực ra không phải người Tống mà là người Liêu giống nòi Khiết Đan. Người Tống vốn dĩ tự cao, cho dân tộc Khiết Đan là man di mọi rợ, lại là kẻ thù gây chiến tại vùng biên giới nên cùng nhau truất phế chức bang chủ Cái Bang của ông. Từ đây ông phải một thân một mình phiêu bạt đó đây. Điều bất hạnh nhất xảy đến cho Kiều Phong khi ông lầm lỡ phóng chưởng đánh chết người yêu A Châu dưới lớp hóa trang thành Đoàn Chính Thuần mà ông lầm tưởng là kẻ thù năm xưa hãm hại cha mẹ ông. Sau này sự thực phơi bày chính Mộ Dung Bác, cha của Nam Mộ Dung mới là kẻ chủ mưu.

Khi hai cha con Tiêu Viễn Sơn và Tiêu Phong (tức là Kiều Phong bây giờ đã mang lại họ Tiêu của mình) đối diện kẻ thù cha con nhà Mộ Dung có đại cao thủ Cưu Ma Trí giúp sức, nên phải lâm vào thế hạ phong hai chọi ba dù ông là thần võ nhưng phe bên kia đều là những đại cao thủ. Đứng trước tình thế hiểm nghèo, khí thế của bậc anh hùng biểu lộ khi ông từ chối lời đề nghị của Mộ Dung Bác sẵn sàng chịu chết đền tội năm xua đã gây nên cái chết cho mẹ của ông, đánh đổi việc ông dấy binh nước Liêu (lúc này Tiêu Phong trở về nước Liêu, làm đến chức Nam Viện Đại Vương quyền uy vô hạn chỉ dưới một mình Liêu Chúa) xâm chiếm nước Tống. Tiêu Phong khẳng khái nói “Bữa nay cha con ta trả được thù thì trả, trả không được thì đành chịu chết nơi đây. Mối thù giết mẹ cao tợ bể đâu thể làm vật trao đổi?” Tình thế trước mắt rõ ràng cha con ông đang yếu thế, phần chết nhiều hơn. Khi Mộ Dung Bác dùng lời khích tướng cho ông là kẻ võ biền không biết thời cuộc, Tiêu Phong đã chỉ ra âm mưu thâm độc của hắn.

Nguyên dòng họ Mộ Dung vốn làm vua nước Yên năm xưa bị mất nước, lưu lạc về đất Cô Tô ở Hàng Châu mưu đồ phục quốc. Vì muốn gây thâm cừu đại hận cho hai nước Tống-Liêu mà năm xua Mộ Dung Bác đã phao tin thất thiệt có đoàn võ sĩ Khiết Đan trên đường sang Trung nguyên đến chùa Thiếu Lâm cướp võ học Thiếu Lâm khiến một đoàn cao thủ trung nguyên đã chận đánh gia đình cha mẹ của Tiêu Phong là Tiêu Viễn Sơn người Liêu lúc đó chỉ tình cờ đi ngang qua Nhạn Môn Quan ở biên giới hai nước, bị chận đánh tơi tả. Mẹ Tiêu Phông bị đánh chết ngay hôm đó. Tiêu Viễn Sơn ôm con nhảy xuống vực thẳm tính chết theo vợ, bỗng nổi lòng thương con (tức Tiêu Phong), ném ngược đứa bé trở lên bờ. Quần hùng Trung nguyên sau đó mới biết sự thật, ăn năn đã muộn màng, đành hối lỗi bằng cách nuôi dưỡng và dạy bảo đứa bé Tiêu Phong thành bậc đại anh hùng như ngày nay. Tiêu Viễn Sơn nhảy xuống vực cũng không chết, lần đến đất Trung nguyên ẩn náu trong chùa Thiếu Lâm tìm cơ hội phục thù.

Mộ Dung Bác vì muốn phục quốc nước Yên nên đã trăm mưu nghìn kế cho nước Liêu, cùng Tây Hạ, Thổ Phồn cùng nhau thôn tính Đại Tống dẫn đến chiến tranh ly loạn để cho nước Yên nhà hắn nhân cơ hội giậu đổ bìm leo, chiếm một phần đất nào đó phục hồi nước Yên, dù hắn có chết cũng cam. Nhưng Tiêu Phong là người sáng suốt nhìn rõ ruột gan của tên gian hùng Mộ Dung Bác, nhất là ông đã từng chứng kiến những bi cảnh hai nước Tống –Liêu giết hại lẫn nhau tại biên cương, đâu thể vì mối thù cá nhân mà gây nên tang tóc của chiến tranh để cho nhà Mộ Dung trục lợi phục quốc.

Phân định rõ ràng cả tình lẫn lý, Tiêu Phong chuẩn bị ra tay quyết đấu cùng phe Mộ Dung thì vị thánh tăng của chùa Thiếu Lâm xuất hiện dùng phật pháp và võ công tuyệt thế ra tay hóa giải mối hận thù giữa hai họ Tiêu và Mộ Dung.

Cuối truyện,

Vua nước Liêu Gia Luật Hồng Cơ dẫn binh chinh phạt Đaị Tống, Tiêu Phong vì không muốn chiến tranh cho cả hai nước Tống Liêu nên cùng hai nghĩa đệ Hư Trúc và Đoàn Dự ra tay kiềm chế Gia Luật Hồng Cơ ép buộc nhà vua phải ngừng chinh phạt, chấm dứt cuộc chiến tàn khốc trước khi xảy ra, và hứa trong đời mình sẽ không bao giờ gây chiến tranh với nước Tống.

Ông là thần dân nước Liêu mà trước ba quân ra tay ép vua phải lui binh là mang tội bất trung.

Vua Liêu còn là nghĩa huynh của ông, nên mang thêm tiếng bất nghĩa.

Tiêu Phong chấp nhận làm người bất trung bất nghĩa đó để đổi lại hàng vạn sanh linh của cả hai nước Tống- Liêu.

Ông tự đâm mình tự vận chết để đền tội.

.

Có lẽ trong hàng trăm bộ truyện võ hiệp lưu truyền khi đó, không truyện nào có nhân vật chính đầy oai vũ với tấm lòng nghĩa hiệp, yêu nước thương dân mà phải nhận kết quả bi thảm như Tiêu Phong của Lục Mạch Thần kiếm.

Ông xứng đáng là đệ nhất anh hùng của thế giới Kim Dung.

ThaiNC


Nguồn: Tác giả Vietnamthuquan.eu - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 1 tháng 12 năm 2024