Ninh An không chớp mắt, nhìn chằm chằm điện thoại di động để trên bàn. Chẳng lẽ là ông trời đang ám chỉ cô, không nên chìm đắm trong nỗi đau thất tình, ‘việc cũ không đi, cái mới sao tới’? Bị mất em Nokia đã dùng mấy năm nay, lại nhặt được Apple mới nhất? Đáng tiếc trong chuyện tình cảm, cô không cởi mở và độ lượng được như vậy.
Buổi chiều hôm qua, bởi vì nhìn thấy bạn trai Trương Huy cùng với một cô gái khác trông hai người thật thân mật đi với nhau, anh ta còn xách túi cho cô gái kia, vì vậy trong cơn nóng giận, cô gọi điện thoại nói chia tay với anh ta, nhưng hiện tại mới qua có một ngày, cô lại thấy hối hận.
Từ năm thứ hai đại học đến giờ, bọn họ yêu nhau đã 5 năm,Tết âm lịch năm trước hai người còn gặp người lớn hai bên, thậm chí còn định là lễ Quốc Khánh năm nay sẽ kết hôn, nhiều năm tình cảm như vậy, cũng không phải một câu ‘cũ không đi’ là có thể buông được, huống gì cô bỏ nhiều năm như vậy, làm anh ta từ một cậu bé ngây ngô không hiểu chuyện biến thành chàng trai có nghề nghiệp ổn định lại có lòng chăm sóc, hiếu thuận cha mẹ, làm sao có thể không chiến mà lui, như vậy mà tiện nghi cho kẻ thứ ba?
Đợi tới lúc Ninh An cảm thấy cần phải cùng anh ta nói chuyện lại lần nữa, cô đau đớn phát hiện điện thoại của mình đã mất, mà sáng sớm hôm sau lúc chuẩn bị ra khỏi nhà đi mua điện thoại mới, cô nhặt được cái điện thoại Apple xa xỉ này.
Đây coi như là một điềm lành đi? Cô chỉ cần mở máy, người mất có thể gọi tới như vậy có thể trả lại, mà bây giờ, cô dùng điện thoại di động này liên lạc với Trương Huy một chút, chắc là không quá đáng đâu? Nghĩ vậy, Ninh An hít sâu một cái, cầm điện thoại di động bấm số điện thoại của Trương Huy. Tâm tình cô có chút khẩn trương, trong đầu nghĩ xem nên nói cái gì.
“Anh không có gì muốn nói với em sao?” Hay là làm bộ như chưa xảy ra chuyện gì?
Đổ chuông đến lần thứ hai, cuối cùng biến thành giọng nói máy móc.
— Xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách vui lòng gọi lại sau. (em lấy nguyên văn của Việt Nam mình nghen:)) )
Ninh An trợn mắt há hốc mồm.
Ninh An kiên trì gọi thêm vài lần nữa, sau đó, cô phát hiện trên màn hình, biểu tượng pin lượng pin quá thấp, trên đó, vạch pin từ còn đầy bỗng chốc biến thành trống không, ngay sau đó trên màn hình xuất
hiện một đoạn mã lộn xộn, cuối cùng nó tự động tắt máy.
Chẳng trách lúc nhìn thấy điện thoại di động này là bên cạnh thùng rác! Ra là không phải bị mất, mà là bị ném? Rốt cuộc là người nào khổ vậy bị ép buộc, bị mua nhằm một cái máy ở chợ đen? (chơn thành cám ơn HT đã trans giúp *cúi đầu*)
Chương 1
Tiến >>
Nguồn: TVE 4U
Được bạn: Mot Sach đưa lên
vào ngày: 20 tháng 11 năm 2024