- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15.
- Chương 16.
- Chương 17.
- Chương 18.
- Chương 19.
- Chương 20.
- Chương 21.
- Chương 22.
- Chương 23.
- Chương 24.
- Chương 25.
- Chương 26.
- Chương 27.
- Chương 28.
- Chương 29.
- Chương 30.
- Chương 31.
- Chương 32.
- Chương 33.
- Chương 34.
- Chương 35.
- Chương 36.
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 146.2: Bảo Bối, Em Tới Tìm Anh Sao.
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
Newyork, Manhattan
Bên trong một tòa biệt thự hai tầng kiểu mới đặc biệt hào hoa, hồ bơi lớn hình bầu dục kích thước 20x8m ở san sau khiến người ta phải liếc mặt, nước trong hồ trong suốt thấy đáy, hiện ra vầng sáng màu lam nhạt, thiết bị bên cạnh hồ cũng đầy đủ mọi thứ.
Ánh mặt trời lóng lánh sau trưa chiếu lên mặt nước trong suốt thấy đáy ở hồ bơi, sóng gợn lăn tăn, lay động lòng người.
Một người đàn ông mang kính bơi đang thoải mái bơi ngửa, tư thế tuyệt đẹp, thoải mái dạt dào.
Lúc này, một người đàn ông trẻ tuổi mặc bộ âu phục màu đen đi từ bên cạnh tới, "Úy thiếu, cha ngài gọi điện tới nói... Bẹnh tình ông cụ nguy kịch"
Người đàn ông khẽ dừng tư thế bơi lội, "Rào rào" đứng dậy từ trong nước, lấy kính bơi ra, lên bờ.
Vài sợi tóc ẩm ướt khẽ trùm lên bên trán căng đầy, chảy xuống vài giọt nước, theo cằm nhỏ chảy lên lồng ngực không chút thịt thừa nào, càng gợi cảm mê người, chân dài thẳng tắp, dáng người thật sự hoàn hảo.
Một cặp tròng mắt đen giống như đá quý đen tốt nhất, sâu không thấy đáy, chỉ liếc mắt thôi gần như đã khiến người ta say trong sâu thẳm đó.
Sống mũi thẳng nhu đao gọt, môi mỏng uốn cong lộ ra đường cong mờ nhạt, toàn thân lộ ra vẻ lạnh lùng và cương quyết bướng bỉnh.
Bên cạnh đã sớm có người hầu nữ lanh tay lẹ mắt đứa khăn bông lên, anh tiện tay cầm lấy khoác lên người, che cảnh xuân làm người ta liên tưởng vô hạn.
Anh là Úy Nam Thừa, hai mươi sáu tuổi anh đã có số vốn trị giá trị trăm triệu, được đánh giá là một trong những người đàn ông độc thân hoàng kim tiềm chất tốt nhất.
Từ nhỏ anh đã thông minh khác thường được khen là thần đồng thiên tài, mười sáu tuổi tốt nghiệp trung học, mười chín tuổi tốt nghiệp trường đại học danh tiếng nhất trong nước, hai mươi mốt tuổi đã có hai bằng tài chính và tin học Harvard.
Sau khi tốt nghiệp, đã cùng bạn tốt Cốc Châu mở một công ty hữu hạn khoa học kỹ thuật Úy Cốc ở Newyork, thời gian năm năm, đã thành công đưa ra thị trường Newyork, không thể không cảm thán một câu: Thanh niên tài năng!
Tuy nhiên, những điều này đều là thành tựu do anh tự làm nên, nhưng thân thế của anh càng khiến cho người ta không ngừng hâm mộ.
Ông nội Úy Quốc Uyên từng giữ chức sĩ quan dã chiến cao cấp, sau khi về hưu vẫn giữ chức vị tư lệnh như cũ.
Cha Úy Hoa Đã dứt khoát theo sở thích của mình, lựa chọn học y, bây giờ đã là giáo sư khoa ngoại khoa tim não tiếng tăm lừng lẫy trong nước, hiện đang đảm nhiệm chức vụ viện trưởng một bệnh viện quân đội.
Mẹ Nam Xu Nhiên là giáo sư đại học, mẹ hiền dâu thảo dịu dàng tài trí.
Người một nhà ký thác kỳ vọng vô hạn vào đứa con độc nhất này, một chữ Thừa đã nhìn ra ông cụ tốn quá nhiều tâm tư.
Nhưng Úy Nam Thừa vốn chưa từng nghĩ tới vào trường quân đội tập trung tinh thần lao vào kinh doanh, ông cụ thất vọng đau khổ ròi lại đau khổ thất vọng, nhưng cũng hết cách rồi, dù sao cháu nội đã lớn, không quản được!
Mặc dù Úy Nam Thừa không kế thừa chí hướng của ông nội, nhưng anh vẫn tương đối tôn kính và thích ông nội, cho nên vừa nghe thấy " Bệnh tình ông cụ nguy kịch", cặp chân mày thanh tú lập tức nhíu lại nhìn thành hình chữ Xuyên.
"Xảy ra chuyện gì"
"Nói là hôm qua ông cụ đánh cờ đột nhiên bị cao huyết áp đưa đến bệnh viện thì bác sỹ nói... Tình hình không ổn" Nam Cung Mạnh trả lời.
Úy Nam Thừa biết ông cụ lớn tuổi, khó tránh khỏi sẽ có chút bệnh này bệnh kia, nhưng chờ đợi ngày này chính thức đến thì anh lại hơi cảm thấy khó có thể tiếp nhận.
"Lập tức đặt vé máy bay cho tôi, trở về nước" Úy Nam Thừa bỏ lại những lời này, lập tức trở về phòng ngủ dọn dẹp hành lý.
Chương 1
Tiến >>
Nguồn: TVE 4U
Được bạn: Mot Sach đưa lên
vào ngày: 5 tháng 5 năm 2024