- LỜI GIỚI THIỆU
- TRƯỚC HÀNH TRÌNH
- Hãy cùng nhau mơ một giấc mơ
- Thư gửi con gái
- CHẶNG ĐẦU CỦA HÀNH TRÌNH
- “Đất để chôn người còn không có nữa là”…
- Cuộc đụng độ giữa nhiếp ảnh gia săn rác và kẻ xả rác ra biển
- Vết chân tròn trên cát…
- Buổi sáng ở Bảo Ninh
- Rác cũng là một tài nguyên
- Sợ phá Tam Giang và những xóm nước đen ở Huế
- Phố cổ “ni-lông”…
- Đảo là nhà, biển có là quê hương?
- Tiếc con sông quê hương của nhà thơ Tế Hanh
- Tiền nhiều để làm gì?
- Những thành phố biển nghiêng nghiêng tháp Chàm
- Bãi biển tìm cát khó hơn tìm… rác
- Rác trùm lên rác ở làng chài giàu nhất Việt Nam
- CHẶNG THỨ 2 CỦA HÀNH TRÌNH
- Gửi gì cho em ở cuối sông Hồng?
- Phân loại rác ở Thái Bình
- Đến thành phố hoa phượng đỏ
- Sa Vỹ, điểm cuối cùng của hành trình
- Vĩ thanh
Để ghi lại tình trạng rác thải nhựa gây ô nhiễm khắp Việt Nam, nhiếp ảnh gia Hùng Lekima (tên thật Nguyễn Việt Hùng) đã đi gần 7.000km trong đó có 3.260km bờ biển từ Bắc chí Nam bằng xe máy. Hành trình ấy kéo dài một tháng rưỡi qua 28 tỉnh thành ven biển Việt Nam.
Tôi đã từng đọc nhiều tác phẩm du ký trong nước và nước ngoài kể về những hành trình khác nhau trên thế giới. Con người, lịch sử, xã hội và văn hóa hiện lên một cách sinh động qua từng trang sách, câu chữ của các tác giả. Nhưng tôi chưa từng đọc một cuốn sách du ký nào kể lại một hành trình đặc biệt như của Lekima Hùng, với các cung đường rác từ Bắc tới Nam. Đó không phải là hành trình như bản thân tôi đã từng đi trên các nẻo đường thế giới, tìm hiểu về văn hóa và con người trên các điểm đến, thưởng thức văn hóa và những trải nghiệm vui buồn. Đó là một hành trình hoàn toàn khác, đau đáu, buồn nhiều hơn vui và mỗi chặng đường đi qua là những khám phá về mức độ ô nhiễm mà chính chúng ta đã gây ra cho những bờ biển, vùng đất, tác động trực tiếp và lâu dài lên chính cuộc sống của mình.
Có người mà Lekima Hùng gặp và nói chuyện hiểu được điều gì đang xảy ra. Nhưng nhiều người thì không, chặc lưỡi không quan tâm. Qua từng trang sách, bức tranh ô nhiễm càng hiện ra một cách rõ ràng, nhức nhối và đau đớn, trong một cuộc tự hoại mang tính tập thể theo suốt chiều dài đất nước. Cuốn sách do đó đánh động cho chúng ta rằng, hiểm họa môi sinh không ở đâu xa xôi cả, không ở một nơi nào đó chỉ được tiếp cận qua tivi hay internet, mà đang ở ngay bên chúng ta rồi.
Lekima Hùng đi và chụp. Thực ra anh không phải nhà văn, cũng không phải là một người lữ hành. Do đó, cuốn sách được viết một cách chân thực nhất, không lãng mạn mà giản dị, nhưng rất sinh động. Anh là một nhiếp ảnh gia và với chủ đề thực hiện, anh là một người cầm máy rất khác với nhiều người chụp ảnh chỉ thường chú ý đến các yếu tố đơn thuần về thẩm mỹ và hay ca ngợi cái đẹp tôi đã quen. Lekima Hùng chụp rác thải nhiều, và anh còn có biệt danh là “Hùng rác”. Chụp về môi trường không chỉ là một thể loại mang tính “xanh”, đó còn là một tuyên ngôn của nhiều người có lương tri và trái tim trên thế giới.
Cuốn sách này chỉ đơn giản là ghi lại một phần những gì đáng chú ý nhất trong những hành trình đi chụp của Hùng trong những năm qua và đọc nó đã thấy nhức nhối rồi. Nó không chỉ là phản ánh, mà còn thúc đẩy những hành động cho cả cộng đồng. “Du ký xanh” là để bảo vệ và nhân lên những màu xanh, trước tiên ở trong chính suy nghĩ và sau đó là hành động của tất cả mọi người. Tôi có thể làm và sẽ làm. Còn bạn?
TRƯƠNG ANH NGỌC
Nhà báo, nhà lữ hành, tác giả du ký
LỜI GIỚI THIỆU
Tiến >>
Nhà xuất bản: Thanh Niên
Nguồn: TVE-4U - nguyenthanh-cuibap
Được bạn: Mọt Sách đưa lên
vào ngày: 14 tháng 5 năm 2023