Khi mọi thứ trên đôi vai gầy guộc nhỏ cất xuống những nỗi lo toan nhọc nhằn của đời sống, khi trái tim nhẹ êm với những nhịp đập mượt mà như ngọn gió thu thổi lướt qua trên mặt hồ yên lặng. Buổi sáng mở bừng con mắt trong tia sáng đầu ngày, tôi thầm cám ơn đã giử tôi lại với cuộc đời này, nhẹ chân bước ra góc vườn nhỏ sau nhà rồi nhắm đôi mắt hờ hững hít thở lấy chút mùi hương trên những đóa hoa hồng, hoa chanh còn váng vất qua đêm.Tôi ngước lên bầu trời nhìn những đám mây trắng lặng lờ trôi đi. Lại bắt đầu một ngày mới và hôm qua đã trở thành quá khứ của niềm vui hay nỗi buồn cứ thế mà tan loãng vào không gian.
Tôi đang mường tượng về nụ cười một người, một nụ cười cho tôi tìm thấy lại những ngày huyên náo với những cuộc vui chơi tràn đầy sức sống mãnh liệt tuổi trẻ sôi nổi của một Sài Gòn xưa mà giờ đây đã trở thành kỷ niệm. Nhìn những bước nhún nhảy trẻ trung cho tôi thấy cả bóng dáng của chính mình đang ẩn hiện qua những điệu nhảy trong những đêm vui quên cả thời gian . Cám ơn anh đã cho tôi những giây phút đắm chìm trong vùng màu sắc của một đêm dạ vũ Valentine's.
Anh cười thật nhẹ, nụ cười trong vùng màu sắc mơ hồ thật dịu dàng tôi bỗng dưng biến thành nàng Juliet một thuở nào được bạn bè thương yêu quen gọi. Màu sắc và âm thanh huyễn hoặc đưa cho tôi trở về cùng những câu chuyện cổ tích còn nguyên vẹn những dấu yêu xưa . Tay trong tay nhau, bàn tay anh thật mềm mại ấm áp cho cảm xúc trong tôi một nỗi bình yên tưởng rằng đã biến mất giữa những con người xa lạ và sau cặp kính kia đôi mắt có vẻ mệt mỏi như đang che giấu một nỗi niềm riêng khiến cho tôi có một sự đồng cảm thật trìu mến.
Chúng tôi sóng bước bên nhau thật dễ thương giữa lòng phố đêm đen yên lặng, trời tháng hai vẫn còn giữ lại những cơn gió lạnh đủ để anh lo lắng hỏi " Em có lạnh lắm không ", đủ để hai bàn tay cô đơn đan vào nhau với tiếng cười trẻ thơ dội xuống lòng lề đường cùng bước chân như nhịp điệu luân vũ đùa nghịch bên nhau.Tôi không cần phải tìm biết nhiều hơn thêm về anh bởi nó chẳng có gì quan trọng trong mối giao tiếp với lòng tin tưởng ở nơi nhau.
Tôi chỉ cảm thấy mỗi khi có những cuộc hẹn thì trái tim tôi như vui trở lại giống như những buổi hẹn hò của một thời mới lớn, với những cảm xúc xôn xao khi đứng nhìn tủ đồ để đắn đo chọn lựa màu áo với đôi giày gót cao đẹp cùng bước chân thật rộn rã để đi tới nơi chốn hẹn hò ….
Ngô Ái Loan
Feb 14 2017
Nguồn: Tác giả Vietnamthuquan.eu - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 14 tháng 2 năm 2024