Cái Chum Vàng

hà ân

-I- Cái Chum Vàng

tiểu thuyết lịch sử

Anh Từ là người xứ Nghệ lưu lạc vào ấp Tây Sơn từ khi mới hơn mười tuổi. Nhớn lên một chút, anh Từ đi vào rừng kiếm ăn, mà anh chỉ đi một mình. Mỗi lần đi vài tuần trăng, có khi đẹp trời thì cả một mùa. Người ấp Tây Sơn đồ chừng anh Từ đi kiếm vị thuốc quý, nhưng cũng có người nói anh ta đi đãi vàng trên ngọn nguồn sông Côn. Như thế nhiều năm. Thế rồi có lần người hàng ấp tình cờ bắt gặp anh Từ trên nguồn. Anh đang đãi vàng thật. Người kia đứng xem anh làm việc, còn anh cứ lặng lẽ đãi cát. Cuối ngày làm việc, anh Từ được một số vàng bằng hạt mẩy. Người kia lắc đầu chịu sự kiên nhẫn bằng anh cả…

Đến sau có tin quê nhà báo cha anh Từ qua đời. Anh phải về quê chịu tang. Đường về thì xa, vợ con chưa có, không thể mang vàng theo người được, mà để lại thì phải tìm nơi cất giấu của cải. Anh đem số vàng đã tích góp được ra xem, không ngờ nó nhiều đến thế. Vàng đổ đầy một cái chum. Anh Từ phải chọn nơi chôn vàng.

Anh Từ lựa một đồi đất cao nằm bên bờ sông Côn, có một cây đa già tán sum suê. Cạnh đó là một tảng đá thật lớn soi bóng xuống vực sông. Anh Từ chôn chum vàng bên cạnh tảng đá này.

Rồi anh lên dường về quê.

Sau ba năm chịu tang cha, một vài việc giữ chân anh Từ, mãi vài năm sau nữa, anh mới trở lại được chỗ chôn vàng xưa. Khi đến nơi anh kinh ngạc thấy mảnh đất hoang ấy nay đã được khai phá thành một vườn cây tươi tốt, giữa vườn có một nếp nhà khang trang dựa lưng vào cái tảng đá mà anh đã chôn vàng bên dưới…

Anh Từ đi qua đi lại thăm thú trước ngõ mấy lần. Sau anh tạm bỏ ra chỗ vắng ngồi nghĩ cách lấy lại chum vàng thế nào cho gọn và kín đáo.

Đến chiều, anh giả làm khách nhỡ độ đường, vào nhà kia xin ngủ trọ một đêm. Cụ chủ nhà nom quắc thước tiếp anh rất niềm nở. Cụ có ba con trai, người lớn nom hiên ngang đĩnh đạc ; người út lại nhanh nhảu lanh lợi, còn người giữa thông minh rắn rỏi mà có oai. Nhà lại nuôi một đàn chó săn rất dữ rất thính.

Chủ nhà làm cơm cho anh Từ ăn, sau đó buông màn trải chiếu cho anh ngủ tốt.

Nhưng anh Từ thao thức cả đêm bởi vì anh thấy không thể nào lấy lại chum vàng như mình đã tưởng được …Cụ già tỉnh táo, các con trai linh lợi, cường tráng, đàn chó tinh khôn số một. Không thể mong đêm tối đào trộm lấy chum vàng…Tới sáng anh đành chào chủ nhà ra đi.

Trải qua mấy hôm suy nghĩ, anh Từ quay lại. Lần này anh xin được nói chuyện với cụ chủ nhà. Trước hết anh ngỏ ý xin mua lại ngôi nhà. Cụ già sửng sốt rồi ngẫm nghĩ và từ chối:

-Nếu anh cần ở nơi đây thì có khó gì. Cha con tôi xin giúp anh khai phá miếng đất bên kia sông. Chỉ một năm thôi, cơ ngơi sẽ nên mà.

Mấy con trai cụ già cũng lặng lẽ cười theo. Anh Từ đâm ra ngần ngại. Nhưng nhìn ông cụ, anh Từ tin rằng đây là người nhân đức. Anh đành nói thật mục đích trở lại sông Côn của mình là để lấy lại chum vàng chôn giấu năm xưa. Cụ già cười. Người con cả ra hiệu cho hai em họ vào buồng trong khệ nệ khiêng ra chum vàng. Sau đó, người con trai cả Vác đòng ra cửa trước, người út cầm con dao phát ra mé cuối vườn, chỉ còn lại người con trai thứ hai đứng sau lưng cha. Anh mừng rỡ xin chuộc lại cái chum, thoạt đầu với giá mỗi bên một nửa. Cụ già cười, lắc đầu. Sau anh xin chỉ lấy một phần ba, rồi một phần tư. Cụ vẫn lắc đầu cười. Cuối cùng anh không biết phải làm thế nào nữa thì người con trai thứ hai của ông cụ nói:

-Mảnh vườn này cha con tôi trồng tỉa. Ngôi nhà này cha con tôi dựng lên. Còn cái chum này chúng tôi đào thấy đã lâu. Cha tôi vẫn giữ lại đó chờ trả lại cho chủ nó.

Cụ già cũng nói:

-Bây giờ tôi thấy anh đúng là chủ chum vàng này, tôi trả nó cho anh.

Anh Từ kinh ngạc đến nghẹn lời, anh nhìn người con chủ nhà đang lấy của trong chum bày ra ngoài. Cụ già nói:

-Anh kiểm lại cho kỹ đi. Xem có thiếu thứ gì không?

Anh Từ sụp xuống lạy cụ già, miệng nghẹn ngào:

-Bấy lâu con cứ nghĩ trên đời này chỉ có vàng bạc là quý. Bây giờ con mới hiểu lòng người còn quý giá bội phần. Con xin cụ cho con được làm con cụ.

Ông cụ cười:

-Đây là thằng Hai Nhạc.

Cụ chỉ người con lớn đang canh cửa trước. Rồi cụ chỉ ra sau vườn:

-Kia là thằng Tư Lữ. Còn đây…

Cụ chỉ người đang soạn các thứ chứa trong chum:

-Đây là thằng Ba Huệ. Còn con nếu con làm con ta thì con sẽ là thằng Năm Từ. Chum vàng này là của con. Nhà này không coi trọng vàng bạc, nhà này không dùng nó làm giàu làm có.

Quả như lời cụ nói, số vàng đó sau góp vào việc sửa sang binh khí, mua trữ lương thảo cho quân khởi nghĩa Tây Sơn.

-I- Cái Chum Vàng

Tiến >>

Bản scan: http://tve-4u.org/ Đánh máy: Ct.Ly
Nguồn: Nhà Xuất Bản KIM ĐỒNG (HàNội 1986)
Vietnamthuquan.eu - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 18 tháng 1 năm 2024