Chém Gió

trọng huân

- 1 -

tập tiểu phẩm hài:

Biểu quyết tuốt

Nhà khoa học kia đi nước ngoài dự hội nghị quốc tế nọ. Vị này ngồi dự rất nghiêm túc và luôn gật gật đầu, đi hội thảo cùng có nhà khoa học trong nước nữa. Sau mấy ngày thảo luận, đến phần giơ tay biểu quyết ba lần, nhà khoa học kia đều giờ tay đồng ý cả ba.

Chủ tịch đoàn chõ tay về phía nhà khoa học kia nói gì đó, ông này mặt ớ ra, quay sang hỏi nhà khoa học trong nước đi cùng:

- Nó bảo gì thế?

- Nó bảo, ông chả biết gì sao, giơ tay cả ba lần thế.

- Thì nghe có hiểu gì nó nói đâu. Không giơ tay biểu quyết, đâm tốn tiền Nhà nước mua vé, rồi khách sạn,...

Ba lần biểu quyết, nội dung như sau:

- Đồng ý;

- Không đồng ý;

- Thảo luận lại.

Nhà khoa học này giơ tay ráo.

Hơi hơi nhạy cảm

Văn sỹ kia trình bày với thủ trưởng đề cương sáng tác tác phẩm của mình. Vừa xem, thủ trưởng phán câu xanh rờn:

- Sao chọn đề tài nhạy cảm thế.

Tuần sau văn sỹ lại đến phòng thủ trưởng. Ông thấy cửa phòng đóng im ỉm, mấy lần gõ, mà bên trong vẫn bận. Chỉ đến khi cô nhân viên tươi mơn mởn bước ra, cô nàng tóc tai hợi tã tượi một tẹo, ông văn sỹ mới vào trình bày được đề cương. Vừa xem, thủ trưởng lắc đầu:

- Vẫn còn nhạy cảm!

Ông văn sỹ điên tiết, quát tướng lên:

- Đề tài của tôi là lợn, trại chăn nuôi lợn, mà vẫn nhạy cảm sao. Ông vừa nãy cả tiếng đồng hồ, có nhạy cảm không?

Thủ trưởng ớ ra, chả lẽ lại công nhận là hơi hơi nhạy cảm a!

Cháu quyết chí chết

Thằng cháu to cao, đẹp trai, chả hiểu sao lại thích chết. Tháng trước nhà nó xảy ra tới ba lần, nào bố mẹ, cô vợ trẻ gào khóc, vì nó chuẩn bị tự tử. Nghe nói treo dây thừng và thò cổ vào, không có vợ, bố mẹ kéo ra, thì chết rồi.

Cụ trưởng ngõ mấy lần khuyên can, nó bỏ ngoài tai. Hôm trước tôi bảo vợ nó, "Bảo thằng chồng cháu sang đây, chú khuyên giải thử xem sao". Ốm thì vái tứ phương, cô vợ liền đưa anh chồng sang và đứng thập thò ngoài cửa sổ. Ngồi một tẹo anh chồng đã đưa ngay ra chủ đề tự tử, định dọa dẫm ông chú hàng xóm:

- Cháu quyết chết chú ạ!

- Sao lại chết?

- Cháu quyết tự tử, sẽ thắt cổ, sẽ lao xuống vực,... tức nhất quyết chết!

Anh chàng cứ khăng khăng đòi chết, cô vợ ngoài cửa sợ tái mặt. Tôi liền bảo thằng cháu đợi một tẹo, rồi leo lên gác. Khi bước xuống, tay tôi cầm chén rượu đặc quánh:

- Này thằng cháu ơi! Đây là chén rượu độc, cực độc nhá, ngâm nhân ngôn, ấu tầu, mã tiền,… chỉ một phần mười chỗ này là chết mất ngáp. Thôi thế này, chú làm một nửa, cháu nửa còn lại, vậy ngõ ta chết có đôi, làm ma cho tiện. Nào, mời thằng cháu dùng trước...

Thằng cháu mặt tái mét, chạy mất dép. Tôi gào lên, gọi với theo:

- Mày ơi, thuốc bổ đó!

Từ hôm ấy chả thằng cháu quyết chết nữa.

Đơn xin tìm hiểu

Thập niên sáu mươi của thế kỷ trước, yêu đương là việc hệ trọng. Có anh chàng này mê nhà chị kia, anh chàng liền làm đơn xin với đoàn thể, được tìm hiểu. Ngày ấy tìm hiểu phải dưới ánh sáng, như thắp ngọn đèn dầu, hay đốt đống củi, ngồi cách một khoảng tìm hiểu nhau, đoàn thể phân công có đồng chí ngồi xa xa giám sát, nếu thấy hành đồng sàm sỡ nào, thì gõ lên tiếng kẻng, đánh keng một cái.

Tay kia làm đơn, trong đó có điều xin hứa tìm hiểu dưới ánh đèn, không đưa nhau ra bờ bụi tăm tối. Khi nộp đơn, đồng chí bí thư chi đoàn, sau khoảng hơn tiếng đồng hồ săm soi, hỏi:

- Đồng chí bảo tìm hiểu nhau dưới ánh sáng, vậy đồng chí nhìn rõ chưa?

- Dạ báo cáo, nhìn rõ gì ạ?

- Cô ấy đấy.

- Dạ, rõ rồi ạ.

- Thế đồng chí có biết, ông ngoại cô này là thành phần gì không? Cháu ngoại địa chủ đó. Đồng chí đang trong giai đoạn phấn đấu...

Anh chàng kia ớ ra, suýt thì yêu nhầm phải cô nàng cháu ngoại tay địa chủ. May quá may là. Thế là chàng ta chả dại tìm hiểu nữa. Dưới ánh sáng nó lợi thế đó.

Chém gió phần phật

Một lần lãnh đạo nọ về thăm cơ sở. Buổi sáng dậy sớm, trước phòng ngủ có vườn bưởi và đúng lúc hoa bưởi nở, mùi thơm ngào ngạt, thế là khi phát biểu, lãnh đạo chém gió:

- Trồng bưởi bòng đê...

Lính tráng ở dưới nhao nhao:

- Thưa lãnh đạo, bưởi hay bòng ạ?

- Bưởi ấy, bưởi có gai, có múi ấy.

Buổi trưa cơ sở mời lãnh đạo món lươn hầm củ chuối, ngài xơi thấy ngon quá, chém gió ngay tại bữa ăn:

- Tỉnh nhà có thế mạnh này, nên phát triển lươn với củ...

Ngài chưa rõ nó là củ gì, một cán bộ cơ sở đế bừa:

- Củ từ... ạ!

Lãnh đạo phán liền:

- Phải, phát triển mạnh củ từ đê.

Và sau khi thăm thú dăm ba địa điểm, dưới sự chỉ đạo của lãnh đạo, xã thì phát triển củ từ, huyện thì trồng toàn bưởi có múi lắm gai, kinh tế tỉnh đó phát triển ào ạt và đài báo tuyên truyền rầm rầm: Tỉnh nhà có nền kinh tế nhiều mũi nhọn như gai vỏ quả mít. Sau đó nhiều nơi noi gương theo, phát triển kinh tế có nhiều mũi nhọn vỏ mít và ngài lãnh đạo nay vẫn chém gió phần phật.

Lập trường tiều hươu

Quan điểm lập trường là cái quan trọng nhất. Anh chàng kia đến tìm hiểu con gái nhà ông cán bộ nọ, buổi đầu tiếp xúc, ông bố cô gái hỏi như sau:

- Lập trường quan điểm của anh thế nào?

Anh chàng phân vân, không rõ ông này hỏi lập trường quan điểm gì, cứ ấp a ấp úng, cuối cùng thưa thốt rằng:

- Dạ, lập trường của cháu là, sau khi cưới em nhà độ hai năm, mới sinh em bé...

Ý anh này đưa ra vậy, để trấn an ông bố, anh ta không có ý định ăn cơm trước kẻng. Nghe vậy ông kia ngắt lời liền:

- Tất nhiên rồi. Sao lại có điều ấy xảy ra ở nhà này. Nó mà xảy ra, tôi cam đoan, xẻo tất, cả cụm. Anh hãy nhớ kỹ lấy điều ấy. Tôi hỏi là hỏi quan điểm lập trường khác cơ...

Chàng kia lại phân vân, chưa rõ là gì và chợt nghĩ, hay nhà ông này có mỗi cô con gái, chàng ta phải ở rể. Ông bà ta nom ra còn khỏe khoắn, chàng ta nghĩ và vội vàng trình bày:

- Lập trường quan điểm của cháu là, khi về làm rể nhà ta, cháu sẽ xây phòng riêng ở đầu hồi phía bên kia kìa, còn buồng của hai bác, hai bác cứ thoải mái sinh hoạt tư tưởng, tinh thần và cả vật chất nữa.

Ông kia nghe vậy, lại nghĩ thiên thẹo sang ý khác, tức thằng này có ý định kiểm soát mọi việc của vợ chồng mình, liền nổi cáu, sửng cồ lên như sau:

- Anh định có quan điểm lập trường cấm đoán vợ chồng tôi a. Vậy thì cắt, chả rể dâu với nhà anh nữa. Mới tới tìm hiểu con gái người ta, anh đã có lập trường, quan điểm con tiều con hươu ấy a?

Mẹ mát cả ruột

Hồi tôi đưa người yêu về ra mặt mẹ mình, bà hỏi cô người yêu của tôi:

- Cháu ăn uống thế nào?

Tôi định tranh lời, thưa với mẹ rằng, sáng nay cô ấy xơi hết hai đĩa bún lá đầy tú hụ, độ gần đĩa lòng lợn non lẫn già và cả bát mắm tôm vắt chanh đỏ au, thì người yêu đá đá chân tôi và thưa nhanh rằng:

- Cháu thục nữ lắm ạ! Mỗi bữa chỉ dùng vài thìa cơm, có khi cả bữa ngồi chống đũa, ngắm cơm.

- Phụ nữ phải vậy, chứ ăn quà như mỏ khoét. Thế cháu ngủ nghê thế nào, muộn hay sớm, có ngáy không?

Tôi định thưa với mẹ rằng, cô ấy ngáy như sấm, người yêu đã nhanh nhảu:

- Cỡ độ một giờ cháu mới ngủ và bốn giờ sáng tỉnh giấc.

- Phụ nữ phải vậy. Thế mới chăm nom con cái chu đáo. Vậy cháu có yêu con trai bác không?

Tôi định thưa với mẹ rằng, yêu lắm. Cô ấy chuẩn bị sẵn con dao sắc, luôn đem bên mình và từng dọa, con mà léng phéng, thì xẻo tất. Chưa kịp nói, em í đã thỏ thẻ:

- Dạ, cháu yêu anh ấy lắm.

Nói xong, cô nàng thơm nhẹ lên má tôi. Mẹ tôi nhìn dâu con tương lai, chắc mát ruột. Có biết đâu, người yêu tôi, toàn nói điêu thôi.

Nhân dân tới tháng

Ở ta rất nghiện phát động. Ông quan kia buổi sáng chủ trì cuộc phát động, thí dụ Con đường em đi. Phát buổi sáng xong, trưa giao ngay cho lính viết báo cáo về kết quả và buổi chiều muộn đó ông đọc báo cáo lính vừa trình lên. Ông rất khoái cụm từ: “toàn dân phấn khởi nô nức hưởng ứng lao ra con đường em đi...”

Tối đó về nhà, quãng mười giờ, ông ta đánh mắt nhay nháy bà xã. Quái, bà vợ cứ lơ đi. Ông ta liền nghĩ mưu, lôi cái báo cáo chiều nay ra đọc:

- Nhân dân nô nức hưởng ứng...

Đọc đến dăm lần, vợ vẫn lặng thinh. Khi bắt đầu đọc đến lần thứ sáu, bà vợ bực dọc:

- Sốt cả ruột. Phát với chả động. Nhân dân đang tới tháng.

Dòng nhạc phầm phập

Ngày trước khu tập thể thường ở chen chú. Vợ chồng nhà kia sống gần một nhạc sỹ nọ, ông này chuyên sang tác dòng nhạc định hướng, còn loại Bolero, chả thèm.

Nhà cách nhà tấm cót. Vì làm nghệ thuật, nên nhạc sỹ thường tư duy sáng tác về khuya, cứ cây đàn vi ô lông cò cưa kéo cưa, lúc lên bổng, lúc xuống trầm, lúc phầm phập. Hồi ông mới chuyển đến, vợ chồng nhà bên hết sức khó chịu, song sau đó lại thấy hay hay, vì nó tạo cảm hứng, làm nhạc nền cho vợ chồng họ. Họ thực sự là người thẩm âm hộ tác phẩm của nhạc sỹ, tác phẩm nào thấy khoái, thì thì thầm, cái này đạt loại A, cái kia loại B, thậm chí cho cả loại C.

Đêm ấy nhạc sỹ sáng tác một nhạc phẩm, đoạn mở đầu êm đềm, rồi phần thân bài nhạc diễn ra bốc lửa, cứ kêu phầm phập. Vợ chồng nhà hàng xóm khoái quá, lúc đầu họ vũ điệu êm dịu, tức vờn vờn nhau, sau chuyển sang giai đoạn thân bài, nhạc kiểu máu lửa,… Khi đến đoạn kết, không hiểu sao, mọi khi dòng nhạc định hướng của ông nhạc sỹ thường rất cao trào, tối nay nó ủy mị, cò cưa kéo cưa, thí dụ:

- Từng... tứng... tưng

Vợ chồng nhà kia chán quá. Bà vợ buột miệng:

- Nhạc với nhẽo! Định hướng mà ư ử thế a. Sao không phầm phập như mọi khi, ai còn làm ăn gì được nữa!

Ba ta nói to quá, làm nhạc sỹ giật mình, mất hết mạch cảm hứng, buông ngay đàn, tiếng nhạc nghe đánh bịch một cái.

Con của đồng chí...

Tỉnh nhà nô nức tổ chức hội nghị, đông vui quá và hội nghị vinh dự được đón toàn cán bộ to và trẻ thôi. Khai mạc hội nghị, đồng chí Chánh văn phòng mở đầu lời phát biểu và kính thưa như sau:

- Kính thưa đồng chí..., con trai thứ của đồng chí Bí thư tỉnh nhà, vỗ tay đi.

- Kính thưa đồng chí..., cháu ruột của đồng chí Phó Bí thư trực tỉnh nhà. Vỗ tay đi.

- Kính thưa đồng chí..., cháu rể chồng của nữ Phó Chủ tịch tỉnh nhà, à quên, cháu họ. Vỗ tay đi.

- Tôi trân trọng giới thiệu đồng chí..., xin giải thích, đồng chí này chưa được bổ nhiệm chính thức, song tuần tới sẽ chính thức bổ, vì có công văn, à quên, thư tay của đồng chí Bộ trưởng... khẳng định là cháu rể họ của vợ đồng chí Bộ trưởng. Vỗ tay đi nào!

Bổ nhanh cháu tớ

Lãnh đạo bao giờ cũng sáng suốt. Song do dự lắm hội nghị, phải phát biểu nhiều, lại vớ phải cậu thư ký chả thông minh mấy, tính lại ẩu tả. Ví dụ tại hội nghị kia, cậu ta đưa cái phong bì toàn tiền thôi, lãnh đạo mở ra và phát biểu như sau:

- Tiền tiến tiên. Tiến tiền tiên...

Hay tại hội nghị khác, cậu ta đưa nhầm cái thư của cấp trên, giới thiệu về đứa cháu nào đó, sếp mở ra và đọc:

- Nó là đứa cháu họ ngoại nhà tớ, có gì cậu cố gắng biên chế và bổ nhanh nhanh lên nhá.

Hội nghị bí mật

Hội nghị mật nọ bàn toàn việc mật thôi. Thí dụ giỗ bố đồng chí Bí thư tháng tới thành phần đi cỗ thế nào, bao nhiêu người, phong bì mức bao nhiêu. Tiếp đó là nội dung về hồ sơ quá trình công tác của cán bộ, đọc to lên thấy sai ở đâu, thì đồng chí đó cần chỉnh sửa và bổ sung cho nhanh. Riêng về quy hoạch thành phố, chỉ đọc to, không phát tài liệu, ai nhớ được thì nhớ.

Khi ông lãnh đạo đọc chưa dứt lời, một vị sướng quá, nhảy dựng lên, vì vợ chồng ông ta định bán mảnh đất, nay không bán nữa và sẽ mua thêm dăm mảnh quanh đó. Ông ngồi bên cạnh, đứng vọt lên:

- Quy hoạch con khỉ gì, mà bổ thẳng đường vào nhà tôi thế này, lũ Sở Quy hoạch kia.

Do ồn ào, tin vọng ra cửa, ông bảo vệ dùng điện thoại chụp được tấm hình, ông quy hoạch với ông nhà bị con đường bổ vào, mặt đằng đằng sát khí, nền bức hình phía sau hai ông là dòng chữ: “Hội nghị họp bàn các nội dung bí mật”.

- 1 -

Tiến >>

Tập tiểu phẩm hài:
Nguồn: http://nguyentronghuan.vn102.space
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 26 tháng 2 năm 2025