THỜI NIÊN THIẾU CỦA SHERLOCK HOLMES TẬP 1 Đám Mây Chết
thời niên thiếu của sherlock holmes tập 1
xuân hương (dịch)
PHẦN MỞ ĐẦU
Matthew Arnatt nhìn thấy đám mây chết lần đầu tiên khi nó đang trôi lơ lửng bên ngoài cửa sổ lầu một của căn nhà gần nơi Matthew sống.
Lúc đó nó đang chạy hối hả dọc con đường chính trong thị trấn Farnharm, tìm kiếm trái cây hay mẩu bánh mì mà các khách bộ hành lơ đãng đánh rơi. Lẽ ra mắt nó phải dán xuống đất, nhưng nó vẫn nhìn lên các căn nhà, cửa hiệu và đám đông xung quanh. Matthew mới mười bốn tuổi, theo trí nhớ thì nó chưa từng đến một thị trấn nào lớn như thị trấn này. Đây là khu nhà giàu ở Farnham, những tòa nhà cổ có xà bằng gỗ mọc san sát nhau trên đường, bóng của những căn phòng ở phía trên như những đám mây dày phủ lên bất kỳ ai đi bên dưới.
Con đường được lát đá bằng phẳng ở vài đoạn, những viên đá to bằng nắm tay. Ở những đoạn khác, đá nhường chỗ cho đất nện và những đám mây bụi tung lên khi những chiếc xe ngựa phóng qua. Cứ cách vài mét lại có một đống phân ngựa, vài đống còn mới và ướt với đám ruồi vây quanh, những đống khác đã lâu và khô, trông như là mớ rạ hay cỏ khô rối quện.
Matthew có thể ngửi thấy mùi phân súc vật đã ải ẩm sực, nhưng nó cũng ngửi được mùi bánh mì nướng và mùi có lẽ là thịt heo đang được quay trên một cái xiên trong lò. Matthew như thấy được mỡ nhỏ giọt và cháy xèo xèo trên lửa. Cái đói làm dạ dày của nó quặn thắt, và nó gần như gập người lại vì cơn đau bất ngờ. Nó đã không ăn vài ngày nay. Nó không chắc mình có thể đi tiếp bao lâu.
Một trong các khách bộ hành – một người đàn ông mập mạp đội cái mũ quả dưa nâu và mặc bộ đồ cũ sậm màu – dừng lại và đưa tay ra như muốn giúp nó. Matthew lùi lại. Nó không thích các hội từ thiện. Hội từ thiện dẫn đến trại tế bần hay trại cứu tế của nhà thờ dành cho những đứa trẻ không gia đình, mà nó thì không muốn bắt đầu con đường dẫn đến cả hai nơi đó. Tự nó sẽ xoay xở được. Trước tiên nó cần tìm thức ăn. Một khi có được chút thức ăn trong người nó sẽ ổn.
Nó lẩn vào một con hẻm trước khi người đàn ông có thể nắm lấy vai nó, rồi ở một góc đường nó quay ngoặt vào một con đường hẹp đến mức tầng trên của các căn nhà gần như chạm nhau. Một người có thể leo thẳng từ một phòng ngủ sang phòng ngủ của căn nhà đối diện, nếu anh ta muốn.
Đó chính là lúc Matthew thấy đám mây chết. Ngay lúc đó nó không biết đó là gì. Không, nó chỉ thấy một vệt đen to cỡ con chó lớn, dường như đang bốc lên như một làn khói từ một cửa sổ mở. Nhưng làn khói này tự di chuyển, dừng lại một chút rồi tạt ngang sang ống thoát nước, xong quay lại và nhẹ nhàng lướt lên mái nhà. Quên cả cơn đói, Matthew há hốc miệng nhìn đám mây trôi trên gờ của các viên ngói rồi biến mất khỏi tầm mắt.
Một tiếng rú phát ra từ ô cửa sổ xé tan sự tĩnh lặng. Matthew xoay người lại và chạy trối chết xuôi con đường, hết mức đôi chân thiếu ăn của nó có thể chạy nổi. Người ta không rú lên như thế khi ngạc nhiên. Họ cũng không rú lên như thế khi bị sốc. Không, theo những gì Matthew biết thì mọi người chỉ rú lên như thế khi đối mặt với nỗi sợ chết người, và dù thứ đó là gì thì nó cũng không muốn thấy.
PHẦN MỞ ĐẦU
Tiến >>
Nguồn: TVE 4U
Được bạn: Mot Sach đưa lên
vào ngày: 13 tháng 2 năm 2025