Tôi quen chị H, bằng tuổi, nhưng quen kêu chị vì cô ấy đã có gia đình, và anh chồng cũng rất quen biết.
Một hôm chị H. nói nhờ tôi dạy lái xe cho cô bạn mới từ VN qua Mỹ theo diện gia đình H.O. Hai người là bạn thân suốt 7 năm trung học dưới mái trường Gia Long Sàigòn.
OK. Bạn của bạn là bạn, lại là nhà H.O. như gia đình tôi.
Nhận lời dạy lái xe, tôi không ngờ cuộc đời của mình đã được định phận từ ngày ấy…
Sau thời gian lái xe trong đường nhỏ, tôi bắt đầu cho học trò ngày đầu tiên lái ra đường lớn, tức là đường có đèn xanh đèn đỏ đàng hoàng.
Đang chạy ngon lành đến ngã tư đầu tiên, đèn giao thông bật vàng. Dầu sao thì xe cũng đến sát ngã tư rồi không thể dừng lại kịp, phải qua luôn mới đúng luật và hợp lý, tôi bèn nói “Đèn vàng, nhưng …chạy luôn đi”. Nàng phóng xe qua ngon lành.
Sắp sửa tới ngã tư kế, không hiểu tôi đang lơ đễnh chuyện gì, bỗng nghe cô ấy reo:
“Đèn vàng nữa…Chạy luôn nghe anh!”
Và trước khi ông thầy có phản ứng, cô nhấn ga.
Mèn ơi, thì đèn vàng nhưng còn khá xa, phải giảm tốc độ và dừng lại mới đúng, nhưng cô học trò của tui hồi nãy nghe “đèn vàng …chạy luôn” nên lần này cô cứ thế mà phóng.
Nói thì lâu chứ xe chạy mau lắm. Tôi thấy rõ ràng cái đèn đỏ trên đầu và chiếc xe đang vọt qua với tốc độ cở 60 / 35 miles cho phép.
Thôi thế là xong!
Con cám ơn ba mạ đã sinh ra con, nhưng kể từ giây phút này, cuộc đời con kể như giao lại cho đứa học trò lái xe này. Nó sống thì con sống, nó dzảnh thì con cũng …dzảnh! Nó tới đâu thì con tới đó ạ! Hic!
Quả nhiên chuyện gì đến…sẽ đến.
Nghe một cái “Tock!”
“Tock” chứ hỏng phải cái “Rầm”
“Rầm” mới là đụng xe!
Còn “Tock!” là vì đúng ngay khi có bà tiên bay ngang nghe. Gặp giờ linh thiêng sao ấy nên bà liền vung chiếc đũa thần gõ xuống xe hoá phép cho hai đứa bay từ nay tới đâu cũng có đôi có cặp hết a.
Và vì vậy mà cô học trò “Đèn vàng… Chạy luôn nghe anh!” đó bây giờ là…má của hai đứa con tôi, đâu có xa lạ gì với các bạn!
Nguồn: Tác giả - VNthuquan.net - Thư viện Online
Được bạn: CtLy đưa lên
vào ngày: 31 tháng 12 năm 2016