Lãng quên

thái trí hằng

[完⻘青春]《回眸》之《忘》
dịch: qt

Giới Thiệu

──────♥──────

Chúng ta đều biết sức mạnh của hồi ức, có đôi khi sáng bóng tựa viên kim cương, có đôi khi lại chỉ như những vết sắt gỉ, nhưng trong trái tim tôi, nó vĩnh viễn tỏa ra một thứ ánh sáng ấm áp.

“Em phải sớm quay trở lại, được chứ?” – Giọng nói của tôi đột nhiên nghẹn ngào – “Bởi tôi nghĩ rằng, tôi sắp quên em."

“Trước khi anh quên em, em sẽ quay trở lại"

Có thể em quên rồi, nhưng tôi vẫn nhớ kỹ….

Ngoái đầu nhìn lại》gồm 3 câu chuyện ngắn.

Câu chuyện thứ nhất – “Ngoái đầu nhìn lại”.

“Phật viết, kiếp trước 500 lần ngoái đầu nhìn lại mới đổi được kiếp này 1 lần gặp thoáng qua Tôi tin rằng kiếp trước chúng ta đã hơn 500 lần nhìn lại Vì vậy tôi sẽ không nói với em lời từ biệt, cũng không ước hẹn với em điều gì Một ngày nào đó chúng ta nhất định sẽ tương phùng."

Câu chuyện thứ hai – “Lãng quên”

“Một ngày nào đó, nếu anh lãng quên em… em sẽ dùng mê điệp hương làm sống dậy hồi ức trong anh đã lâu không tỉnh lại."

“Cho dù là kiếp trước, hay vương lại đến kiếp này Cái gọi là ký ức, bất quá, chỉ như một giấc mộng mà thôi."

Câu chuyện thứ ba – “Gặp lại chính mình nơi miền đất tuyết”

“Ngày đó nhắm mắt trong kinh điện mù hương,

Chợt nghe thấy chân ngôn trong lời tụng của người.

Tháng đó ta quay tất cả chuông cầu nguyện,

Không vì siêu độ, chỉ để chạm được đầu ngón tay của người.

Năm đó dập đầu hành lễ trên sơn lộ,

Không vì được tấn kiến, chỉ để tiếp cận hơi ấm của người.

Kiếp đó chuyển sơn chuyển thủy chuyển phật tháp,

Không vì tu lai sinh, chỉ để có thể cùng người giữa đường tương kiến"

Cám ơn bạn Rosie To (aka Nhungtete) về bài thơ ở câu chuyện thứ 3!

Giới Thiệu

Tiến >>


Nguồn: tangthuvien
Được bạn: Mọt Sách đưa lên
vào ngày: 26 tháng 12 năm 2020