Tại sao Chúa Sinh xuống làm người

louis cassels

dịch giả: fb viết châu nguyễn

câu chuyện “the parable of the birds”

Có một người đàn ông nọ, rất đàng hoàng tử tế trong các giao thiệp xã hội. Anh là một người chồng, người cha tốt trong gia đình nhưng anh thú nhận rằng: “Tôi không thể nào tin được rằng Thiên Chúa lại giáng sinh làm người. Đó chỉ là một trò lừa gạt.”

Vào một đêm Giáng Sinh, khi cùng vợ và con đến nhà thờ tham dự thánh lễ, anh nói với vợ: “Anh cảm thấy mình như một kẻ giả hình. Anh muốn ở nhà nhưng anh sẽ đi cùng mẹ con em.”

Ngay khi cha xứ rời khỏi bàn thờ, anh và cả nhà rời khỏi bãi đậu xe, và những hạt tuyết li ti bắt đầu rơi. Về nhà, đứng bên cửa sổ, và ngắm tuyết. Anh nghĩ: “Mình sẽ có một Giáng Sinh tuyệt vời nhất, ngày Giáng sinh với tuyết phủ trắng xoá.” Anh đến ngồi bên lò sưởi và bắt đầu đọc lướt các trang báo. Vài phút trôi qua, anh nghe thấy những tiếng động nhỏ. Những tiếng động cư tiếp tục và mỗi lúc một nhiều hơn.

Anh nghĩ, có lẽ ai đó đang ném tuyết vào nhà mình. Anh bước ra cửa chính để xem cho rõ những tiếng động đó phát ra từ đâu. Anh thấy một bầy chim đang run lên từng hồi trong cơn bão tuyết. Trận bão tuyết quá lớn đến nỗi chúng không thể trở về nơi trú ẩn. Chúng đang cố gắng lao vào cửa kính của nhà anh. Anh nghĩ, “Mình không thể để những con chim này nằm đó chờ chết. Nhưng phải làm gì để giúp chúng?” Anh nhớ đến nhà kho, nơi con ngựa của lũ con anh đang trú ẩn. Có lẽ, ở đó, lũ chim sẽ cảm thấy ấm áp hơn.

Anh vội vàng mặc áo ấm, đi vớ và giày cách cẩn thận rồi bước ra ngoài trời giữa cơn bão tuyết. Anh tiến về phía nhà kho. Anh mở cửa nhà kho thật rộng, và bật hết các đèn lên cho sáng với hy vọng lũ chim sẽ thấy đường và bay vào đó. Nhưng những con chim không chịu bay. Anh nghĩ, có lẽ thức ăn sẽ dẫn chúng vào đó. Anh trở về trong nhà, tìm những miếng bánh mì, và rải chúng trên đám tuyết, anh tạo nên một con đường dẫn vào nhà kho. Nhưng lũ chim kia cũng không màng đến thức ăn và tiếp tục co ro trong đám tuyết. Anh tiếp tục cố mọi cách để lùa bầy chim vào trong nhà kho nhưng thấy anh, chúng sợ hãi và bay tán loạn.

Anh tự nhủ: “Có lẽ chúng nghĩ rằng mình là người lạ, và sợ hãi. Làm sao mình có thể làm cho chúng nhận ra và tin mình. Nếu mình có thể biến thành một con chim bé nhỏ chỉ trong vài phút, có lẽ mình có thể dẫn chúng vào nhà một cách an toàn.”

Ngay lúc đó, chuông nhà thờ ngân vang. Anh đứng đó, lặng người trong giây lát, lắng nghe hồi chuông ngân lên, và niềm vui của ngày Giáng Sinh lần đầu tiên trào tràn trong lòng anh. Đầu gối anh sụp xuống trên đám tuyết trắng. Và anh thầm thì: “Lạy Chúa, giờ đây con đã hiểu, tại sao ngài lại sinh xuống làm người.”

./.

Louis Cassels.

.

Once upon a time, there was a man who looked upon Christmas as a lot of humbug. He wasn't a Scrooge. He was a very kind and decent person, generous to his family, upright in all his dealings with other men.

But he didn't believe all that stuff about God becoming man, which churches proclaim at Christmas. Why would God want to do anything like that?

So when his family left to attend midnight services on Christmas Eve, he stayed home.

Shortly after the family drove away snow began to fall. He went to the window and watched the flurries getting heavier and heavier. Sometime later, as he was reading his newspaper by the fire, he was startled by a thudding sound that was quickly followed by another. Then another.

When he went to investigate, he found a flock of birds huddled miserably in the snow. They had been caught in the storm, and in a desperate search for shelter had tried to fly through the window.

"I can't let these poor creatures lie there and freeze," he thought. "But how can I help them?"

Then he remembered the barn. It would provide a warm shelter. He quickly put on his coat and boots and tramped through the deepening snow to the barn. He opened the doors wide and turned on the light.

But the birds didn't come in.

"Food will bring them in," he thought. So he hurried back to the house for bread crumbs, which he sprinkled on the snow to make a trail into the barn.

To his dismay, the birds ignored the bread crumbs and continued to flop around helplessly in the snow. He tried shooing them into the barn by walking around and waving his arms. They scattered in every direction – except into the warm, lighted barn.

"They find me a strange and terrifying creature," he said to himself, "and I can't seem to think of any way to let them know they can trust me."

"If only I could be a bird myself for a few minutes, perhaps I could lead them to safety."

Just at that moment the church bells began to ring. He stood silently for awhile,listening to the bells pealing the glad tidings of Christmas.

Then he sank to his knees in the snow. "Now I understand," he whispered. "Now I see why You had to do it."

Louis Cassels was religion editor for United Press International. His "Parable of the Birds" has been reprinted and rebroadcast on radio many times in the years since it first appeared in the Christmas editions of newspapers across the country in 1959.


Nguồn: Tác giả VNthuquan.net - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 28 tháng 12 năm 2021