Từ ngoài cửa, Hân đã ngửi ngay thấy mùi sách cũ, mùi giấy và cả mùi nồng nồng của da cũ. Những tiệm bán đồ cổ mà nàng ghé qua trong con ngõ hẹp này đều có gắn máy điều hòa không khí và cửa ra vào đều đóng kín, nhưng cửa tiệm này mở toang như mời gọi khách vào. Đây là buổi chiều cuối cùng của Hân ở Rome, dịp may cuối để nàng mua vài món quà kỷ niệm chuyến đi. Hân đã mua một chiếc cà vạt lụa sặc sỡ cho Rob -chồng nàng-, một cái váy đầm diêm dúa với nhiều tầng vải ren cho Lily –con gái lên 3. Nhưng cho chính nàng, Hân chưa tìm được món quà nào. Nơi đây, ngay ở cửa sổ bên trong tiệm, nàng nhìn thấy ngay món quà lưu niệm cho mình như hằng mong muốn.
Vào bên trong cửa hàng vừa chật chội vừa tối làm đôi mắt nàng phải đợi giây lát để nhìn rõ hơn. Bên ngoài trời thì nóng chảy mồ hôi, nhưng trong này lại lạnh. Lạnh một cách kỳ lạ, như thể bước vào một căn hầm sâu dưới lòng đất nơi mà ánh sáng và cái nóng không thể xuyên thấu. Từ từ, Hân nhìn thấy những kệ sách chật cứng, vài cái rương cổ. Trong góc tiệm có cả nguyên một bộ áo giáp của lính thời xửa thời xưa. Trên tường treo nhiều bức tranh sơn dầu nhưng chẳng có bức nào coi được, tuồng như những đồ phế thải.
Hân không để ý đến người chủ tiệm, cho đến khi ông ta lên tiếng nói với nàng bằng tiếng Ý. Hân giật mình quay lại. Người đàn ông nhỏ thó với cặp lông mày bạc rậm như hai con sâu đậu trên mặt.
- Ồ.. xin lỗi – Hân nói- Tôi không biết nói tiếng Ý.
- Violino?
Ông ta chỉ tay vào túi đàn vỹ cầm mà Hân đang đeo sau lưng. Đây là món quà quý giá nên nàng không dám để lại trong phòng ở khách sạn.
- Musicista? – Ông ta làm hiệu như người kéo đàn.
Hân trả lời bằng tiếng Anh:
- Đúng vậy, tôi là nhạc sĩ. Từ Mỹ. Tôi trình diễn sáng nay ở đây trong lễ hội.
Mặc dù ông ta gật đầu một cách lịch sự nhưng nàng nghĩ ông ta không hiểu Hân nói gì.
Nàng chỉ vào quyển sách bầy bên ngoài cửa sổ và hỏi:
- Tôi xem quyển sách bầy ngoài cửa sổ được không? – Hân nói thêm bằng tiếng Ý- Libro. Musica.
Ông ta lấy quyển sách nhạc vào đưa cho Hân. Khi giở từng trang sách Hân thấy ngay là sách nhạc cũ lắm. Nhưng trang giấy ố vàng và như muốn tơi ra! Sách nhạc in ở Ý, bìa bên ngoài vẽ hình người nhạc sĩ chơi đàn vỹ cầm. Nàng lật bản nhạc đầu tiên, bài hát hoàn toàn không quen thuộc. Đây đúng là một món quà nàng đi tìm bấy lâu nay, nhạc cổ xưa bị lãng quên và cần được khám phá.
Khi Hân mở sang những trang kế tiếp, một tờ giấy rời rơi xuống đất. Không phải là một phần của quyển sách nhạc, nhưng là một bản nhạc viết tay bằng bút chì với chằng chịt nốt nhạc. Tựa bài hát được viết với nét chữ bay bướm: “Incendio”, soạn bởi L. Todesco.
Hân đọc bài nhạc bằng mắt nhưng những nốt nhạc hiện lên trong đầu nàng. Thoáng qua nhưng Hân thấy bản luân vũ này thật tuyệt vời! Nhiều đoạn nhạc viết thật khó, cao thấp dồn dập làm nàng sởn da gà! Nàng phải mua quyển sách này!
Hân hỏi người chủ tiệm:
- Cả bài nhạc này và sách nhạc hết bao nhiêu?
Người chủ tiệm nheo mắt nhìn Hân nói:
- Cento!
Ông ta lấy giấy bút ra ghi giá tiền quyển sách nhạc vào giấy và giơ ra cho nàng coi.
- Một trăm euro? Ông không nói đùa đấy chứ?
- E’vecchio (tiếng Ý có nghĩa là cổ xưa)
- Đâu có xưa lắm đâu?
Người chủ tiệm nhún vai ra điều muốn mua thì trả tiền, không thì thôi. Ông ta biết nàng thích quyển sách nhạc và sẽ trả tiền dù đắt.
Âm nhạc là thứ duy nhất mà Hân không tiếc tiền mua. Nàng chẳng thích nữ trang hay quần áo hiệu sang trọng, ngay cả giầy, ví.. Món đồ quý giá nhất Hân sở hữu là chiếc đàn violin 100 tuổi mà nàng đang đeo sau lưng.
Ông chủ tiệm đưa Hân biên lai khi nhận tiền.
Ra bên ngoài với quyển sách nhạc trong tay, Hân vui vui. Cái nóng bên ngoài thật tương phản với cái lạnh trong tiệm. Cái lạnh thật kỳ quái! Đi vài bước, Hân ngoái lại nhìn cửa hàng đó. Không thấy máy lạnh nào gắn bên ngoài, cửa sổ thì đóng kín, chỉ cửa trước mở. Nàng thấy người chủ tiệm vén màn cửa sổ nhìn ra ngoài, hay nhìn theo Hân?
Rob, chồng Hân rất thích chiếc cà vạt nàng mua làm quà từ Rome. Đứng trước gương thắt cà-vạt, Rob nói với Hân:
- À há! Với chiếc cà-vạt này sẽ làm cho buổi họp được sinh động hơn. Biết đâu cái màu này sẽ làm cho mọi người tỉnh ngủ khi anh nói đến những con số.
Ba mươi tám tuổi, Rob vẫn giữ được dáng người săn chắc như ngày lấy Hân, mặc dù 10 năm trôi qua tóc chàng có thêm vài sợi bạc ở hai bên thái dương. Trông chàng thật bảnh và lịch sự, nghiêm túc đúng như một kế toán viên thượng thặng. Con người của Rob là như thế. Chàng nhìn cuộc đời với những con số chính xác.
Hân và chồng thật khác biệt! Những con số duy nhất mà nàng để ý là những con số trong bài nhạc. Rob nói với mọi người tại sao Hân thu hút chàng: Bởi vì Hân khác hẳn Rob. Nàng cứ lo âu sự khác biệt giữa hai người sẽ làm tan vỡ hạnh phúc. Nhưng không, hai chân Rob đứng vững trên mặt đất với sự thực tế của chàng, trong khi Hân bềnh bồng như trên mây. Vậy mà 10 năm trôi qua, họ vẫn yêu nhau thắm thiết.
Rob cười với vợ:
- Sáng nay em dậy sớm quá vậy?
- Em vẫn còn quen giờ ở Rome. Bên đó giờ này là 12 giờ trưa. Em đang tính đến những chuyện phải làm trong ngày hôm nay cho xong.
- Anh tiên đoán là đến trưa nay thì em sẽ ngủ gục cho mà coi! Em có muốn anh đưa con đi gửi ở nhà trẻ không?
- Không, em muốn giữ con ở nhà ngày hôm nay. Em thấy áy náy là đã xa con cả tuần!
- Không việc gì phải nghĩ ngợi. Cô Vinh của em đã lo hết mọi sự.
- Em nhớ con kinh khủng và muốn ở bên Lily suốt ngày hôm nay.
Rob quay lại hỏi Hân:
- Chương trình hôm nay ra sao?
- Trời nóng quá, chắc em và con sẽ ra hồ bơi. Có thể đến thư viện tìm vài cuốn sách mới.
- OK. – Rob cúi xuống hôn vợ- Khi em đi xa, anh chán lắm cho đến khi em về. Lần tới em đi anh sẽ xin nghỉ và mình cùng đi, như vậy..
- Mẹ ơi! Nhìn nè! Đẹp không?
Cô con gái 3 tuổi Lily chạy vào phòng ngủ của cha mẹ. Nó vẫn mặc chiếc váy đầm Hân mua từ Rome. Đêm qua con bé mặc thử và không chịu cởi ra. Lily nhào lên giường ôm mẹ. Cả hai cùng rúc rích cười. Không có gì dễ thương bằng mùi thơm của con mình. Hân hít hà mùi da thịt con bé như muốn cả hai nhập làm một. Rob cũng ngồi xuống giường và ôm hai mẹ con.
- Đây là hai người con gái đẹp nhất thế giới, và cả hai đều thuộc về anh.
Lily kêu lên:
- Ba ở nhà!
- Ước gì được như vậy. Ba phải đi làm. Con ở nhà hôm nay với mẹ.
- Đi thay áo tắm cưng! Con và mẹ sẽ có nhiều chuyện vui!
Hân và Lily đùa dỡn trong hồ bơi của khu vực. Buổi trưa hai mẹ con ăn pizza và tráng miệng bằng kem. Sau đó vào thư viện. Lily chọn 2 cuốn sách hình có những con lừa và những con vật mà nó yêu thích. Về đến nhà là 3 giờ trưa. Lúc đó Hân mới thấy mệt nhoài. Bây giờ nàng chỉ muốn đi ngủ, đúng như lời Rob đã tiên đoán.
Khổ thay, Lily không buồn ngủ. Con bé kéo cái hộp đựng quần áo cũ của nó lúc mới sinh đi ra ngoài hiên nơi mà con mèo Juniper đang ngủ. Lily thích chơi với Juniper và hay thích cột nơ lên đầu cho con mèo. Juniper để yên cho Lily làm, không phản ứng gì như mọi khi.
Hân mang đàn violin và giá nhạc ra ngoài hiên. Nàng mở cuốn sách nhạc mới mua ở Rome. Một lần nữa bản nhạc rời lại rơi ra, rớt ngay trên chân nàng. “Incendio” tên bản nhạc.
Nàng chẳng nhìn đến bản nhạc từ hôm mua ở Rome. Nay thấy bài nhạc lại nhớ đến tiệm bán đồ cổ và cái lạnh buốt trong cửa hàng ở Rome. Bỗng dưng nàng lại nổi gai ốc cùng mình!
Hân bắt đầu dạo đàn.
Trong buổi chiều nóng nực ẩm ướt như hôm nay, những âm thanh từ chiếc đàn violin của Hân nghe có vẻ sâu lắng hơn bao giờ hết. Đoạn đầu của bài luân vũ thật đẹp như nàng hình dung. Đẹp nhưng buồn thảm! Đến đoạn sau, những nốt nhạc chợt cao lên. Những giai điệu thay đổi, xoáy mạnh, nhiều chỗ như muốn đứt đoạn. Mồ hôi vã ra trên mặt Hân khi nàng cố gắng chạy theo bản nhạc, nhanh và cuồng loạn ở phần sau! Nếu mà nàng chơi được hoàn hảo bài nhạc sẽ hay lắm! Đột nhiên Hân mất mọi kiểm soát, tay nàng rời khỏi đàn và tê cứng như không tiếp tục đàn được nữa.
Một bàn tay nhỏ nắm lấy chân của Hân. Một cái gì ấm và ướt quẹt trên da nàng.
Hân ngừng đàn và nhìn xuống. Lily đang ở dưới chân nàng nhìn lên. Đôi mắt con bé trong xanh. Cho dù Hân nhẩy dựng lên và giật lấy đồ làm vườn từ bàn tay đầy máu của Lily, đôi mắt con bé vẫn xanh lặng như mặt hồ. Đôi chân trần của Lily ghi những vết chân đi qua khỏi hàng hiên.
Hân đi tìm xem máu ở đâu?
Và khi nhìn thấy, nàng hét lớn trong kinh hoàng và sợ hãi!
Chương 1
Tiến >>
Nguồn: Nguyễn Đình Phùng - Tác giả VNthuquan.net - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 22 tháng 1 năm 2021