Stéphanie 4 - Ngọn Lửa Tình

marcel gobineau

dịch giả: vũ đình phòng

Chương 1

nguyên văn : stéphanie - les feux du desir​

ngày đó: ngày đầu tiên

Stephanie ngước nhìn chiếc đồng hồ đặt giữa 2 giá nến bằng đồngg nặng nề trên lò sưởi bằng cẩm thạch. Đã sắp đến 17 giờ. Nàng tiếc rẻ gấp cuốn sổ to bìa đen, đặt tay lên đó, xòe cả 2 bàn tay như chứng t3 quyền sở hữu của nàng đối với cuốn sổ. Nàng từ từ chụm 2 bàn tay lại, trong lúc mắt ngước nhìn tấm bản đồ lớn vẽ 2 bán cầu chiếm gần hết 1 bức tường

Tên những hải cảng trên thế giới có tàu của công ty Dytteville đến cất hàng được gạch đỏ bên dưới, và những chấm đen nối những cảng đó với cảng Marseille hoặc Nantes của Pháp, đường đi của tàu thuyền công ty vượt qua các đại dương

Mỗi lần trước khi rời khỏi văn phòng công ty, Stephanie đều cất các hồ sơ vào tủ, gấp lại những cuốn sổ ghi chép thu chi. Xong việc, nàng thường dành ít phút để ngồi lơ đãng ngắm tấm bản đồ cá châu lục và đại dương trên tường, đầu óc mơ màng rồi mới đứng dậy để về biệt thự Guinchamp và gặp Rene

Rene! Tuy mấy ngày đầu ngọn lửa tình ái bùng lên dữ dội giữa Stephanie và chàng, nhưng nàng vẫn phải thú nhận nàng không chịu nỗi thói mãi nguỵên, tính huênh hoang khoe mẻ, thậm chí thái độ chăm sóc tỷ mẫn của Rene đối với vợ. Thậm chí nàng bắt đầu thấy khó chịu với chồng cả trong lúc ân ái

Stephanie không thể trách Rene mà chỉ thấy chướng mắt, bực bội. Rene luôn luôn giống như diễn viên trứơc khán giả, tự ngắm vuốt và khoe mẽ. May nàng còn có công ty Dytteville để dồn vào đó tinh thần và sức lực. Từ ngày Stephanie ở Nouvelle - Caledonie về, ông già Georges giao phó cho con dâu tòan bộ việc quản lý hệ thống mỏ. Và điều nàng mơ ước từ lâu đã thành hiện thực! Bố chồng nàng cho con dâu 1 phòng làm việc riêng va bây giờ đây là nơi nàng lẩn trốn khỏi cuộc sống nặng nề ở gia đình

Mắt mơ màng, Stephanie đăm đăm nhìn hòn đảo trên bản đồ. Nước mắt trào ra làm mọi thứ mờ đi. Nàng không nhắm mắt, để nguyên cho làn nước mỏng che luồng mắt và nàng như nhìn thấy phong cảnh rực nắng với bầu trời 4 mùa xanh ngắt của đảo Nouvelle Caledonie, nhô lên từ sóng biển Thái Bình Dương. Stephanie nhắm mắt lại để hình ảnh tuyệt vời kia hiện rõ thêm trong ký ức. Nàng lẩm bẩm

- Mối tình của ta trên đảo! Mối tình lãng mạn cuối cùng của đời ta!

Ngày nào Stephanie cũng nhớ đến Yann và ngạc nhiên sao thời gian trôi nhanh thế. Nàng tưởng như hàng thế kỷ trôi qua, trong khi thật ra nàng mới chỉ xa chàng được chưa đầy 5 tháng. Họ đã chia tay nhau để không bao giờ gặp lại nhau nữa. Giữa khung cảnh huyền diệu của hòn đảo thơ mộng, Yann hiện lên trong trí óc Stephanie như 1 giấc mơ. Tuy nhiên không hiểu sao hình ảnh Yann lại kỳ lạ đến như vậy; lúc thì rực rỡ, cuốn hút, lúc lại tầm thường nhạt nhẽo. Rực rỡ cuốn hút do tác dụng của dĩ vàng và tầm thường nhạt nhẽo do tác dụng của hiện tại

Hiện tại của Stephanie là cuộc sống của 1 phụ nữ kinh doanh. Nàng bám lấy công việc kinh doanh như để quên đi Rene, để dịu đi niềm nuối tiếc 20 năm đam mê tình ái và niềm tiếc nuối Boris

Hình ảnh Boris ở Sebastopol làm lu mờ Rene, nhưng hình ảnh Yann ở đảo không sao át được hình ảnh Boris. Trong lòng Stephanie Boris vẫn là người tình duy nhất, người tình mà nàng có thể yên tâm sống bên cạnh càhng ngay cả khi tuổi đã già. stephanie hiểu rằng quãng đời từ nay vêáu sẽ đẹp hơn, êm ái hơn quãng thời gian đã trôi qua. Boris là người duy nhất yêu tòan bộ con người nàng và yêu mãi mãi

Boris yêu Stephanie cả khi nhìn thấy nàng tại văn phòng phố Vivienne chỉ huy công việc của công ty, ra mệnh lệnh này nọ. Chàng yêu Stephanie không kém gì khi nàng đang ân ái với chàng. Stephanie là người đàn bà "của chàng"! Boris viết trong thư như vậy và từ hôm đó Stephanie luôn nghĩ đến chàng

Stephanie mở mắt nhìn lên tấm bản đồ vẽ 2 nửa quả địa cầu. Hình ảnh Yann hiện lên chỗ vẽ hòn đảo nhưng liền sau đấy là hình ảnh Boris lấn át hình ảnh Yann. Boris, với cặp môi hơi dày hơn, nồng nàn hơn, cặp mắt đa tình hơn, làm lu mờ Yann với cặp mắt tàn bạo và độc đóan

3 tiếng gõ cửa: ám hiệu của Aime

- Mời vào!

Giọng Stephanie nói điềm tĩnh. Chỉ cần 1 khỏanh khắc, nàng đã biến hóa. Vai ưỡn lên như hất đi những mơ màng, nét mặt đanh lại và cặp mắt nàng đã trong veo. Không còn chút dấu vết nào của người phụ nữ thấy tuổi thanh xuân đang tuột khỏi tay mình và đang buồn tủi trong nỗi cô đơn

- Tôi đang đợi anh và nhân tiện xem tấm bản đồ. Con tàu Araucaria lúc này có lẽ ở khỏang...

- Khỏang này - Aime bước đến tấm bản đồ treo tưởng, chỉ vào điểm trên Biển San Hô

- Tôi hy vọng 2 đứa con tôi đang ngồi trên tàu

- Yann Kendelec không dám giữ 2 cậu lại, 1 khi biết bà chủ đang mong 2 cậu

Stephanie mỉm cười giễu cợt để khẳng định nghị lực của nàng

- Các thành viên của gia đình Kendelec gắn bó với hòn đảo đến mức họ muốn mọi người đều phải sống ở đó suốt đời

- Bà chủ cũng như tôi chẳng nên trách họ điểm đó. Nếu như mảnh đất Vene quê hương níu chân bà chủ và tôi thì Yann sinh trưởng ở đảo tất cũng gắn bó với nơi đó, có gì lạ đâu?

Trong khi điềm tĩnh nói, mắt Aime đưa dần lên chỗ thành phố Saint Petersburg trên bản đồ. Nơi đó có Boris, lúc này đã là cố vấn của vua Nga Alexandre II

"Anh ta bao giờ cũng đọc được những ý nghĩ thầm kín của mình" - Stephanie bực dọc nghĩ - Mình đánh lừa được mọi người, kể cả mẹ chồng là bà Francoise lẫn bạn thân nhất là Amelie, nhưng mình không giấu được Aime điều gì. Những người khác đinh ninh mình vẫn vui vẻ, nhưng Aime biết rõ nỗi khổ tâm của minh hiện nay nên mắt mới đưa lên chỗ nước Nga để gợi mình nghĩ đến Boris. Aime biết Yann là thế nào với mình và biết Rene không còn chỗ đứng trong trái tim mình. Chỉ có Boris!"

Stephanie đánh trống lãng bằng cách chuyển đề tài sang công việc kinh doanh

- Công ty đang nhận được nhiều đơn đặt hàng gỗ và đồ gỗ. Anh nghĩ sao nếu chúng ta sang Đức?

Aime không 1 chút ngập ngừng:

- Bà chủ cần đi đâu đó! Chỉ ngao du mới tạo cho bà chủ sự thanh thản, yên tĩnh trong lòng. Tôi nghĩ bà chủ nên sang Đức thương lượn tại chỗ

- Để xem! - Stephanie nói giọng cắm cảu vì nàng thấy tuy nói đến nước Đức nhưng mắt Aime vẫn cứ nhìn chằm chằm vào nước Nga

Mà Đức nằm trên đường sang Nga! Stephanie đứng dậy, nói

- Ta về thôi!

- Về biệt thự Dytteville!

Aime rất ghét biệt thự Guinchamp. Đấy là nhà của Stephanie, nhưng Aime coi biệt thự Dytteville mới là nhà của anh. Nhưng nàng lạnh lùng nói:

- Về nhà tôi! Rene muốn lúc anh ấy đi làm về tôi có mặt ở đó

- Rồi ta về đấy, có sao đâu?

Tuy trong lòng bối rối, Stephanie vẫn cố làm tròn bổn phận người vợ mẫu mực. Rene để nàng tự do thì nàng cũng phải đáp lại đôi chút. Nàng tiếp khách, đến dự chiêu đãi này sinh họat nọ theo đúng mọi yêu cầu của chồng, bởi phong cách thượng lưu đòi hỏi vợ chồng phải luôn bên nhau. Cuộc sống 2 mặt đó nhiều lúc làm Stephanie tưởng phát điên. Mỗi khi Rene vào phòng tìm vợ, nàng đóng vai người đàn bà hạnh phúc. Lúc ân ái Stephanie tỏ ra sung sướng, thật ra nàng hòan tòan lãnh đạm và nhiều lúc còn khó chịu. Rene không biết gì hết, vẫn tỏ ra mãn nguyện, trong khi Stephanie ngày càng nghĩ ngợi đến việc thóat khỏi cái bổn phận đáng ghét này

Sáng nay, trong tâm trạng đau khổ vì nỗi cô dơn đè nặng, Stephanie lấy giấy, trầm ngâm rồi đặt bút viết "Boris thân yêu". Nàng vừa trải qua 1 đêm khủng khiếp. Buổi sáng, lúc Rene chuẩn bị đi làm, nàng thấy tự thương xót mình. Lúc chia tay, Rene cười rất tươi, nụ cười của 1 người hòan toàn mãn nguyện. Chàng nói

- Hẹn chiều gặp lại em, Stephanie yêu quý!

Câu chào như nhấn thêm nỗi cô đơn của Stephanie mặc dù nàng vẫn giả vờ cời rất tươi đáp lại

- Vâng, chiều nay, anh yêu!

Bây giờ ngồi viết thư cho Boris, Stephanie cầm bút suy nghĩ. Nàng quyết định thổ lộ tâm sự thật với Boris

"... Trên đời này chỉ mỗi anh là hiểu em..."

Và nàng trải hết niềm tâm sự trên trang giấy; công việc bận rộn nhàm chán ở văn phòng công ty, cuộc sống 2 mặt của nàng ở gia đình. Sự thường xuyên phải giả dối. Và Stephanie bộc lộ niềm khao khát được gặp chàng, dù chỉ vài ngày, để lấy lại được nghị lực sống. Viết xong, không cần đọc lại, Stephanie cho vào phong bì dán lại. Lúc bỏ vào hòm thư, nàng nhìn ra - đường phố, nhà cửa, mọi thứ bỗng như được dọi bằng 1 luồng ánh sáng khác. Và nàng có cảm giác kỳ lạ, dường như hôm nay là ngày đầu tiên!

Chương 1

Tiến >>

Đánh máy (TVE): Lucy Mac
Nguồn: Nhà xuất bản: Hội Nhà Văn - http://tve-4u.org
Được bạn: Thanh Vân đưa lên
vào ngày: 26 tháng 1 năm 2023