Người Xưa

thainc

I - MINH CHÂU

Một dịp về VN, khoảng cuối năm 1997, cùng người bạn học, và cũng ở chung phường, tản bộ trên con đưòng Trương Minh Giảng ngang qua con hẻm nhỏ, nó hỏi có nhận ra con hẻm này không? Dĩ nhiên rồi, tôi làm sao quên được! Nó hỏi tiếp vậy có muốn nhìn lại “người xưa”? Tôi ngạc nhiên lắm. Hai mươi năm rồi, không lẽ cô ấy vẫn còn ở đây? Nó nói có thể, tuy không sure cho lắm, vì mới thấy nàng trong nhà này mấy tháng trước.

Người xưa ấy tên là Minh Châu.

Các bạn cùng lứa tuổi tôi chắc chắn còn nhớ đến mùa hè năm 1976 khi tất cả học sinh Sài Gòn trong 3 tháng hè phải về trình diện địa phương để sinh hoạt. Mùa hè đó tôi mới xong lớp 11 và chuẩn bị vào lớp 12. Minh Châu học khác trường nhưng cùng tuổi và cùng cấp lớp, về địa phương sinh hoạt chung. Hai đứa tôi gần nhà nên được xếp cùng một tổ, chung mọi sinh hoạt, và trở thành hai người bạn.

Chỉ là bạn thôi. Minh Châu và tôi chỉ mới quen biét trong mấy tháng hè rồi sau đó phải trở lại trường. Thời gian ngắn ngủi quá! Nhưng khi đó, chỉ nội chuyện sau mỗi lần họp tổ hay sinh hoạt, hai đứa tôi đều nấn ná ở lại nói chuyện riêng với nhau thêm môt chút cũng đủ làm thiên hạ để ý, xầm xì. Tôi biết họ đồn, và sung sướng giữ im lặng. Đây là niềm hãnh diện của tôi, bởi vì …Minh Châu đẹp lắm. Tôi biết có mấy đứa khác trong phường cũng đang ngắm nghé, vậy mà chỉ có tôi là hên nhất được kết thân với người đẹp của phường.

Vì vậy mới có chuyện:

Một hôm tôi đang ở nhà, có hai thằng trong xóm sinh hoạt chung tổ (Tôi gọi là tổ cho gọn, chứ thực ra tên chính thức là Phân Chi Hôi. Phường 25 tôi có 5 phân chi hội. Tôi ở phân chi hội 4) tới rủ …đi uống cà phê.

Ngạc nhiên hết sức, vì tuy quen biết sinh hoạt chung, nhưng hai đứa nó và tôi chưa đủ thân để đi uống cà phê với nhau. Thấy tôi ngần ngừ, một thằng móc túi khoe mấy tờ tiền và cả nửa gói Vàm Cỏ cho tôi thấy, nói “Đi đi, tụi tao bao, mày đừng lo” Tôi biết là có chuyện chứ dễ gì chúng nó bao mình đi uống cà phê, lại còn thuốc lá thịnh soạn như vậy! Nhưng mà OK, đi thì đi. Mấy khi được bao hậu hỉ như hôm nay.

Tôi đoán không sai. Sau vài ngụm cà phê và mấy hơi thuốc, chúng nó vào đề ngay. Câu chuyện liên quan đến Minh Châu.

Số là hai thằng này có thằng bạn thân khác tên Đ. Tôi cũng biết thằng Đ này luôn. Thằng Đ đã…âm thầm “yêu” Minh Châu từ lâu nhưng chưa dám tỏ bày. Mùa hè này về địa phương sinh hoạt, thằng Đ xui quá bị xếp qua Phân Chi Hội 3, nên bị chia cách không có cơ hội sinh hoạt chung để gần gủi người trong mộng. Không biết nó để ý thấy hay ai báo cáo Minh Châu và tôi thân nhau lắm nó mới nhờ hai thằng này bắn tiếng cho tôi biết rằng: Minh Châu đã có người khác yêu rồi (còn nàng có yêu lại hay không, không cần biết!), là hoa…có chủ, xin đừng đụng tới Minh Châu của nó. Vậy đó!

Tôi bị bất ngờ, chưa biết nói gì, hai thằng kia chơi thêm một đòn tâm lý. Nó nói chúng mình là bạn. Là đàn ông đàng hoàng không nên cua bồ của bạn, như vậy không được! Mèn ơi chúng nó sài từ đao to búa lớn quá. Chưa kể tụi nó là bạn nhau chứ…đâu phải bạn của tôi? Ép vừa vừa thôi chứ!

Nên tôi nói với chúng: Sao tụi mày không cho tao biết sớm? Bây giờ tao và Minh Châu đã bắt đầu “yêu” nhau rồi mới nói? Đây là một sự hy sinh vĩ đại, nhưng vì tình bạn, để tao… về nhà suy nghĩ.

Hai thằng kia mừng húm vì như vậy cũng có hy vọng cho thằng Đ.

Chia tay, chúng nó còn hẹn tôi vài ngày đi uống cà-phê nữa.

Tôi OK ngay

I - MINH CHÂU

Tiến >>


Nguồn: Tác giả VNthuquan.net - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 15 tháng 11 năm 2019