Tôi đến hạn phải khám sức khoẻ toàn diện nên sáng nay có hẹn thử máu. Trong lúc ngồi đợi được gọi tên, đối diện có hai cha con người Việt cũng chờ. Cô con gái khoảng 40, còn ông cụ trông khoảng dưới 80.
.
Sau khi làm mọi thủ tục và được phát một lọ plastic để thử nước tiểu, thấy bathroom không có ai, cô giục ông cụ:
-Bố vô thử nước tiểu đi bố.
Ông nói
-Chưa, chút xíu nữa.
- Bây giờ bathroom đang trống bố không đi chút xíu có người bố lại muốn đi, không kịp đó.
- Không sao! Chút nữa đi mà.
Cô con gái có vẻ hờn:
-Bố sao á! Cứ làm theo ý mình không hà!
Ông cụ vẫn một mực
-Không sao không sao! Chút nữa được mà!
Tôi chịu không được nữa phải xen vô
-Này cô, cái chuyện đó… bác chưa muốn đi thì muốn cũng không được. Đợi bác chút đi. Hay là cô xin họ ly nước uống vô chắc sẽ mau hơn chút.
Tội nghiệp. Cô ta chắc cũng không quen mấy vụ này nên không để ý, nghe tôi nói mới chợt tỉnh. Cô quay sang bố, nắm tay ông cụ đang dựa trên cây gậy, xiết chặc một cái như ngỏ ý xin lỗi bố hồi nãy có hơi sẵn giọng. Ông thì có nghe gì đâu, con gái muốn nắm muốn làm gì đó thì làm.
…
Yên một lúc, ông cụ nói bây giờ thì OK, muốn vô thử nước tiểu. May sao bathroom lại đang trống. Cô nhờ tôi mở cửa còn cô nắm tay bố định dẫn đi. Ông hất ra nói
-Bố đi một mình được rồi.
Cô không chịu
-Ối, bố đi một mình không ai giúp là sẽ vương vãi cả ra.
Ông cãi
-Được mà. Bố đi một mình được. Không vãi đâu! Con cứ ở đây.
-Bố ơi không được đâu. Ở nhà bố đi một mình té mấy lần nằm trong bathroom rồi. Nguy hiểm lắm. Để con phụ bố cho. Có gì đâu.
Ông vẫn khăng khăng
-Bố bảo không cần mà. Bố sẽ cẩn thận. Đừng lo.
Cô con gái đành năn nỉ
-Lần nào bố cũng bảo cẩn thận…mà cũng té mấy lần rồi. Bố để con đưa bố vào nhe?
-Không cần! Bố bảo không cần mà…Ông nói như mếu.
Đến đây tôi lại (cái tật) không đành lòng nữa, xen vô:
-Thôi cô để tôi giúp bác cho, ok?
Cô mừng quá cám ơn rối rít. Ông cụ cũng không có lý do gì để từ chối.
…
Thành thực mà nói, cô con gái liệu việc không sai chút nào. Không có tôi bên cạnh, ông cụ mới rời tay khỏi cây gậy để chuẩn bị tháo giây nịt là đã lảo đảo xiêu vẹo, may mà tôi đã sẵn sàng, không thì ông té thiệt rồi chứ không phải chơi.
Tôi xong chuyện về trước, hai bố con đó vẫn còn chờ.
Lái xe trở lại làm việc. Đường phố vắng thênh thang vì đã qua giờ thiên hạ đi làm. Nhớ chuyện ông cụ lúc nãy bỗng cảm thấy một nỗi buồn man mác. Ôi cái tuổi già ấy rồi cũng sẽ đến. Không biết mai sau có cậu thanh niên nào chịu khó giúp mình như vậy không?
Nhưng thôi, chuyện tương lai khi đến hẳn hay.
Còn bây giờ nhớ lúc chào từ giã, cô khẽ nắm tay tôi và nói
-Cám ơn “anh” nhiều lắm.
Làm mình cảm động quá! Ôi hôm nay có cô kia còn trẻ, đẹp đẹp, nắm tay kêu tôi là "anh" ❤
./.
ThaiNC
Nguồn: Tác giả VNthuquan.net - Thư viện Online
Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 25 tháng 5 năm 2020