BĂNG NGUYỆT

Nguyệt ca

Em xõa tóc dài cho đêm mộng
Đếm giọt thu buồn đọng nhớ thương
Người ta như bầu trời lồng lộng
Nên duyên em lạc giữa vô thường
 
Đêm nay Nguyệt vẫn rạng đêm trường
Mấy ngày mưa gió nên vắng luôn
Ruợu cay thôi hãy đừng cạn nữa
Không trăng thì mây gió tận tường,
 
Xung quanh còn rất nhiều điều lạ,
Đâu chỉ mỗi trăng mà thức thao,
Trăng đã quen rồi ngày băng giá
Thì trách làm gì cho lòng đau.
 
Đất khách trăng về ngày nối mộng
Lãng tử cuối trời chẳng buồn say
Đành thôi đơn lẻ ngày đầy sóng,
Biết nhớ ai mà..ai nhớ ai!

Được bạn: vdn 12.6.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nguyệt ca"