RĐinh

Nhớ người xa



Mặt nước lan-man con sóng loang
Có phải tàn phai ngày cuối Hạ ?
Để rồi chờ đón tiết Thu sang
 
Mà sao
lòng cứ hoài nhung-nhớ
Nhớ một người xa cách lỡ-làng
Lẽo-đẽo thân cò nơi cố-lý
Bao giờ cho hết nỗi đa-đoan
 
Mây nước …
vời trông
trời nhạt nắng
Đò chiều
đã hết chuyến sang ngang
Lao-xao lá rụng
làm khuây động
Tỉnh giấc
tha-nhân đến ngỡ-ngàng !
 

 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 14 tháng 9 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "Nhớ người xa"