lanh.ktq

Đêm bơ vơ...





Đêm trở về, đặc quánh con mắt ai
Dõi xa xăm chạnh... miền viễn xứ

Có những điều... tưởng, từ lâu... yên ngủ
Thế rồi... mình, day dứt cứ vọng khua

Góc khuất trong nhau... lạnh... con gió trở mùa
Nhàu áng thơ, vạt chiều loang vàng úa

Thi nhân ơi... có bao giờ người... sợ
Nhúm lửa tàn, leo lắt hóa bụi tro...?

Bến trong nhau đậu neo chút tình chờ
Để con sông chảy ngàn năm, trở lại

Dẫu rằng đời,
Dẫu niềm đau, riêng mãi...
Người xa ơi...
Yêu thương ấy đợi người...


 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 23 tháng 7 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "Đêm bơ vơ..."