Thương Hoàng

Lạc Mất Nhau Trong Đời



 


Có một ngày ta lạc mất đời nhau
Đứng cạnh bên mà xa hàng thế kỷ
Đôi môi xinh cạn những lời hoa mỹ
Nấc nghẹn ngào khi bóng người lướt qua



Chân chưa bước mà lệ đã nhạt nhòa
Bàn tay kia đang ôm bờ vai khác
Ba đôi mắt chợt nhìn nhau ngơ ngác
Tình dối gian nên kẻ khóc người cười



Những chiếc hôn màu hạnh phúc vui tươi
Xưa ngọt ngào nhưng bây giờ đắng chát
Những dấu chân không còn in trên cát
Anh sánh đôi với gót sen khác rồi



Tình bây giờ như vì sao đổi ngôi
Như dòng sông có bên bồi bên lở
Lạc bước nhau phải nào do duyên nợ
Vì lòng người hay đổi trắng thay đen



Người xa rồi em phải tập làm quen
Với cô đơn và ngọn đèn hiu hắt
Với trái tim chai sần trơ lỏi sắt
Yêu một lần mà chua xót thiên thu
  

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 22 tháng 12 năm 2014

Bình luận về Bài thơ "Lạc Mất Nhau Trong Đời"