Thương Hoàng

Mùa Xuân Không Về Nữa



Mây xám buồn run rẩy nhìn lá bay
Chân miên man đi về nơi hò hẹn
Tuyết cô đơn níu nhành thông ngào nghẹn
Oằn tâm hồn hoang hoải trái tim mưa

Vẫn ghế đá nhưng thiếu vắng người xưa
Bàn tay đơn ngóng tìm bờ vai cũ
Ghế lạnh lùng nhìn mặt hồ sương phủ
Bàn tay buồn rơi khoảng trống xa xăm

Con sóc nâu vụng về ăn quả trâm
Giương đôi mắt tròn xoe nhìn nghịch ngợm
Trêu linh hồn gói ghém trong hình nộm
Tìm lối xưa nhưng chẳng biết đường về

Công viên chiều đẩm ướt hạt pha lê
Nghe chú chim não nề than lẻ bạn
Vạt nắng thưa đìu hiu trời chạng vạng
Anh chờ em mùa xuân quên lối về

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 15 tháng 2 năm 2015

Bình luận về Bài thơ "Mùa Xuân Không Về Nữa"