Thương Hoàng

Thẹn




Có những khi tâm hồn rỗng tuếch
Muốn viết nhiều nhưng chẳng thành câu
Có những khi trời đổ giọt ngâu
Mây tím liệm cõi lòng lạnh giá

Có những khi tâm hồn gục ngã
Dưới đôi chân giẫm đạp chính mình
Có những khi vì cuộc mưu sinh
Phải gạt bỏ tôn vinh tự ái

Có những khi tâm hồn tê tái
Môi mĩm cười chuỗi nấc khô khan
Có những khi ... những khi ngỡ ngàng
Ta nhìn ta: xa lạ, trơ trẽn

Có những khi tâm hồn nấc nghẹn
Ta cuộn mình trong kén nhả tơ
Ươm sầu đắng lòng đau chơ vơ
Ta như tằm đứt từng đoạn ruột

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 8 tháng 1 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Thẹn"