Thương Hoàng

Vỏ Ốc Cô Đơn



 


Chiếc vỏ ốc nằm chơ vơ bên biển
Đâu ai hay cũng biết vui biết buồn
Khi cuộn tròn theo nhịp sóng cào tuôn
Lúc co ro chờ đêm về lạnh vắng



Mặc thế sự vỏ ốc nằm phơi nắng
Đếm thời gian lặng lẻ vút qua hồn
Xoắn thân mình theo chiếc vòng càn khôn
Mặc nhục vinh trong màu đời đen bạc



Gió qua trôn cất lên thành tiếng nhạc
Cũng du dương nắn phím so dây đào
Đêm cồn cát ngửa mặt ngắm trăng sao
Đời cô độc có cần ai thương tiếc



Chiếc vỏ ốc trơ gan cùng tuế nguyệt
Mấy trăm năm dù vật đổi sao dời
Vẫn làm bạn cùng sóng gió ngàn khơi
Vẫn yêu đời hát rì rào bên biển




 

Được bạn: đưa lên
vào ngày: 2 tháng 3 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Vỏ Ốc Cô Đơn"