Hmhiennhan

Vĩnh Long Nỗi Buồn Còn Đó




Chiều nào rời bỏ Vĩnh Long
Mưa giăng thị xã mênh mông tình buồn
Nhà thờ vang vọng hồi chuông,
Nhớ thời áo trắng cung đường mộng mơ



Ngày xưa mình quá ngây thơ
Phó Cơ Điều đứng ngẩn ngơ sớm chiều
Làm sao dám ngõ lời yêu
Em vô tư bước qua nhiều ...nhớ thương



Theo đuôi quỳ giữa giáo đường,
Câu kinh duy nhất bình thường A Men
Riết rồi lạ cũng thành quen
Tiếc là hai đứa sang hèn cách ngăn



Tình như sương khói mong manh
Bến phà Mỹ Thuận tiễn anh lên thành
Chia đôi hai nửa vầng trăng
Qua sông khuất bóng cầm bằng quên nhau



Ân tình hẹn lại kiếp sau,
Mẹ cha em nhận trầu cau của người
Vĩnh Long xa mãi một người
Lục bình nước chảy ngược xuôi đôi bờ



Hạnh phúc vẫn chỉ hoài mơ
Vùng trời thương nhớ ...duyên tơ rã rời
Dẫu giờ cầu nối đôi bờ
Vui buồn kỹ niệm một thời còn đâu?


 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 16 tháng 5 năm 2016

Bình luận về Bài thơ "Vĩnh Long Nỗi Buồn Còn Đó"