RĐinh

THƠ LÀ GIÓ



Thơ êm như gió thoảng qua
Nên thường giao-động trong mùa Thu sang
Thơ là những chiếc lá vàng
Chờ Thu để được lang-thang trên đường
 
Thơ trôi nổi bước truân-chuyên
Nên đời lưu-lạc gắn liền với thơ
Thơ ai ta vẫn đợi chờ
Vần thương , vần nhớ, qua đò sang sông
 
Thơ là cơn gió bão giông
Giận, thương thơ cứ đùng-đùng nổi lên
Tiếng thơ đôi lúc hờn ghen
Khi ai đi chệch đường biên ái-tình
 
Thơ là châu ngọc lung-linh
Thơ làm ấm , lạnh cả tình thế-nhân
 
RĐinh

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 14 tháng 11 năm 2017

Bình luận về Bài thơ "THƠ LÀ GIÓ"