RĐinh

MẢNH TRĂNG QUÊ



Lấp-lánh ánh xuyên cửa sổ
Chiếu qua mành loang-lổ bóng trăng treo
Ao gần dòn-dã dế kêu
Đồng quê tiếng ếch muôn chiều vọng xa
 
Trăng lên chễm-chệ ngọn tre
Ánh vương bụi chuối bên hè long-lanh
Nhớ xưa thời buổi chiến-tranh
Mảnh trăng sao cứ vô-tình sáng soi
 
Phô ra bóng của con người
Tìm nơi trốn giặc che đời đêm đen
Đèn lu vẫn phải tắt đèn
Trách trăng thắp sáng bóng đêm vỡ òa
 
Xé trời đại-bác vút qua
Lóe lên tia lửa nổ ra "ùynh" - "oàng"
Trăng sợ mặt cũng trở vàng
Huống hồ ta một trẻ con đương thời
 
Qua rồi đạn lạc máu rơi
Nhớ trăng ngày ấy gẫm đời nhẹ tênh
Xa quê nay đã bao năm
Đời qua mấy thuở nhìn trăng chẳng già
RĐinh

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 24 tháng 12 năm 2017

Bình luận về Bài thơ "MẢNH TRĂNG QUÊ"