lanh.ktq

Xin






Ngủ thôi, một giấc muộn màng
Hờ mi mắt khép, khẽ khàng thời gian
Đông qua khi chớm Thu tàn
Buồn vui mấy độ vương mang kiếp người
 
Ngủ đi, quá nửa đời rồi
Âu lo gì nữa… mặc lời phai phôi
Nhân sinh chỉ cõi lở bồi
Hạt bụi hóa kiếp xa xôi, cũng gần…
 
Ngủ, xin gột rửa bụi trần
Trầm luân cười khóc tấm thân tạm này
Tình giờ bọt nước qua tay
Trăm năm chìm nổi để ngày dần qua
 
Ngủ em, cho biết thật thà
Muộn phiền xa lánh, cho ta tìm mình…
 
lanh.ktq

Được bạn: Thanh Vân đưa lên
vào ngày: 14 tháng 11 năm 2019

Bình luận về Bài thơ "Xin"