Thuc Tran

Mai mốt tôi già



Tôi sẽ về quê chăn gà đuổi vịt
Mở lớp học dạy toàn con nít
Daỵ chúng biết yêu cả điều mình không thích
Dạy chúng biết chơi, biết nghịch, biết đùa.


Trước sân nhà tôi sẽ trồng một hàng dừa
Cho lũ chim sáo kéo về làm tổ
Sẽ nuôi một chú bò rồi đeo chuông vào cổ
Để khi chú chạy được nghe tiếng leng keng


Sẽ trồng giữa hồ một cụm sen
Rồi ra ngắm mỗi khi hoa nở
Sẽ thả những chú thia có màu sặc sỡ
Cùng với hòn non bộ cho chúng thỏa mộng mơ


Sẽ dạy lũ trẻ làm những bài thơ
Chẳng cần đúng luật đúng vần, chỉ cần chúng thả tâm hồn bay bổng,
Sẽ bảo chúng sống theo cách mình muốn sống,
Đừng để ý làm gì đến miệng lưỡi của thế gian.


Sẽ nói cho chúng biết đời sống là gian nan
Dù triệu người quen, chẳng mấy ai là bạn.
Cứ sống vô tư mặc ai tính toán
Bởi thế gian luôn có luật bù trừ


Trong khôn có dại, trong thực có hư,
Trong thương đau vẫn có mầm hạnh phúc,
Trong hoan hỉ lắm khi đầy tủi nhục,
Cứ bình tâm mà đón nhận cuộc đời.


Mai mốt tôi già… Facebook…chắc nghỉ chơi.


Mình hồi nhỏ vào lớp một đã phải "5 điều  Bác Hồ dạy cùng với Như Có Bác Hồ..."
Đến khi thoát được Bác Hồ rồi mới thấy thời ấu thơ của mình đã bị các " nhà giáo dục" ra sức tẩy não kinh khủng nhường nào.
Một buổi chiều ngồi nghĩ lại những gì mà mình lẽ ra phải được học mới viết ra những dòng này.
Post lại nhân chuyện giáo dục đang rùm beng.


 

Được bạn: Mọt Sách đưa lên
vào ngày: 28 tháng 10 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Mai mốt tôi già"