lanh.ktq

Chuốc






Đêm loang nhợt nhạt vệt sầu
Ngõ hồn chếnh choáng về đâu, ngập ngừng
Nâng ly hợp cẩn, trùng phùng…
Một mình uống với vạn trùng cách xa!
 
Bùng lên lạc khúc, hoan ca
Chòng chành nỗi nhớ lại là người thôi
Khát thèm suối tóc, bờ môi
Trần vai ve vuốt, lả lơi kiếm tìm
 
Bồng bềnh dồn đập đôi tim
Điệu đồng phách tạc, đắm chìm nhịp yêu
Gợi khêu ái sắc mĩ miều…
Tràn căng dịu ngọt, bao nhiêu tích dồn
 
Để ghì sát, xiết gần hơn…
Thỏa no hụt hẫng, bồn chồn ngày qua
Mềm da vỗ giấc lụa là
Nồng hương vùi cánh mơ hoa, trọn cùng
 
Nắn bầu, tìm giọt riêng, chung
Người ơi, chuốc tủi… Say, mừng tình nhân…
 
lanh.ktq

Được bạn: Ct.ly đưa lên
vào ngày: 7 tháng 12 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Chuốc"