Vivi

Hoa Tuyết Nở







Trời đất khách trên cây tuyết đọng
Dáng bơ phờ thầm vọng cố hương
Tàn thu lá úa thê lương
Cánh chim lưu lạc vấn vương tình nhà

Mây trắng đục la đà lơ lửng
Cuối chân trời núi đứng bơ vơ
Quốc kêu nhớ nước vọng chờ
Bên bờ lìa xứ rũ mơ não nề

Buồn quê Mẹ! Lê thê đầu bạc
Gã lìa quê lưu lạc muôn phương
Tình đời mạt kiếp đoạn trường
Tộc Hồng bi lụy, da vàng xót xa

Ngẫm Cố Quốc sầu pha tuyết trắng
Cảnh nồi da cay đắng tình câm
Lê thê giấc điệp âm thầm
Nghẹn ngào trang sử, núi thâm sông hàn

Tình Non Nước lầm than xáo động
Đời thực hư, ảo lộng đầu môi
Ngửa trông trời Mẹ buồn trôi
Cúi hôn đất khách, bạc nôi Tiên Rồng !


Trương Hiếu
Norway 30.11/2023

 

Được bạn: Thanh Vân đưa lên
vào ngày: 14 tháng 12 năm 2023

Bình luận về Bài thơ "Hoa Tuyết Nở"