Băng Nguyệt

Đã Qua Rồi ..... Mùa Thu

Lần đầu tiên gặp nhau
Anh- em còn người lạ
Tiếng dương cầm êm quá
Đưa duyên mình đi xa
Ôi mười sáu gấm hoa
Giờ có còn gì nữa
Dòng đời như ánh lửa
Thiêu cháy giữa em -anh
Mộ anh cỏ đã xanh
Rồi từng chiều hoang lạnh
Chẳng còn em bên cạnh
Ai thắp nén hương trầm
Em giờ lạc xa xăm
Chưa quên lời hẹn ước
Như đời ai biết trước
Đuợc chuyên của... ngày mai
Xin đừng cho mắt cay
Xin đừng cho luyến ái
Xin đừng cho khờ dại
Lấy mất những ngày xuân
Có phải là duyên phận
Có phải là nợ nần
Điểm cuối của dừng chân....
Có phải là đất lạnh.....
Đêm này lại nhớ anh
Lại trong về quê cũ
Lại tự mình nhắn nhủ
Đã qua rồi ......mùa thu .....
Thu 2003

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đã Qua Rồi ..... Mùa Thu"