TTL

Lỡ Làng Cơn Say

Giọt rượu cuối , vị cay nồng chát đắng
Uống cạn vào để níu lại cơn say
Để nhớ, quên và lẫn lộn đêm ngày
Mùi cay đắng, mờ thực hư nhân ảnh
Bước xiêu vẹo trần gian tìm tiên cảnh
Trăng gần xa ? Trăng soi bóng kiêu sa
Trong cơn say, trăng sáng cõi sơn hà
Giữa hư ảo, trăng vàng tình non nước
Như Lý Bạch, say tìm trăng đáy nước
Say ôm trăng quên phiền muộn thế gian
Rượu cạn, bình khô, trăng bỏ giữa đàng
Lỡ làng cơn say, lạc đường nhân thế
Tìm ở đâu ? Giữa dòng đời dâu bể
Loãng dư âm, hương ngày cũ nhạt phai
Bước quan san, lòng trĩu năng u hoài
Bụi trần thế phủ mờ bao vết tích
Chân thấm mỏi, cánh đồng xưa mờ mịt
Quỵ bên đường vùng đất lạ hoang vu
Trăng về ngang, đông giấu mất mùa thu
Tuyết phủ kín, cơn say còn dang dở
Trăng khuyết, trăng tròn, trăng mờ, trăng tỏ
Đêm lỡ làng, vẳng tiếng sói tru trăng
TTL - Lý Lạc Long

Được bạn: CT.Ly đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Lỡ Làng Cơn Say"