TTL

Trăng Gió (II)

Giữ ánh trăng vàng ở trong tim
Trời quá nhiều mây gió im lìm
Mây mù giăng phủ trăng ảm đạm
Xua chẳng được mây gió lặng im
Vô hình, gió quyện ánh trăng côi
Chẳng muốn nổi giông u ám trời
Hoa lá cỏ cây đâu có tội
Kề bên gần gủi lắm trăng ơi !
Sầu dâng, gió cất điệu ru buồn
Trăng vàng quay mặt, giấu lệ tuôn
Gió trăng duyên định nghìn năm trước
Bên nhau chung lối xẻ vui buồn
Một mình soi bóng trăng dỗi hờn
Biết không? Gió cũng sợ cô đơn
Biển làm nhân chứng khi gió nhớ
Sóng phải dâng theo tiếng gió hờn
Hương tình trăng gửi xuyên qua mây
Ôm thơ gối mộng nhớ trăng gầy
Mong ngày tương ngộ trăng cùng gió
Lời ru êm ả giấc nồng say
Gió trăng hội ngộ tình đá vàng
Xua mây nhắn nhủ ánh trăng vàng
Tạm biệt đâu phải là phút cuối ???
Gió sẽ tìm trăng chốn nhân gian
TTL

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Trăng Gió (II)"