TTL

Thu Khói Sương

Thu ngày xưa giữa dòng đời muôn ngã
Kề cận bên em nghiêng nón chẳng nhìn
Để một thời tuổi hoa mộng đẹp xinh
Theo gió cuốn về phương trời dịu vợi
Thu đến, thu đi, mùa thu trông đợi
Lá rơi đầy lối cũ vắng người đi
Góc trời xa chôn lấp tuổi xuân thì
Nửa kiếp người, giấc mộng du trần thế
Đời chia lối bởi thế thời dâu bể
Người xót xa nhặt lá úa phai màu
Người thẫn thờ nhìn mùa thu qua mau
Nhớ trăn trở, buồn ngẩn ngơ đêm vắng
Trèo dốc núi để tìm vầng trăng sáng
Ngồi lặng yên trong bóng sáng miên man
Trăng mùa thu treo đỉnh núi mơ màng
Quyện bóng nguyệt gió ru lời tình tự
Tự dạo ấy mang nỗi niềm tâm sự
Hỏi trăng rằng mai trăng sẽ của ai
Trong không gian như có tiếng thở dài
Đêm trở lạnh, tiếng gió sầu áo não
Em có gói mùa thu trong vạt áo
Buộc tình thu bằng sợi tóc trăm năm
Để mùa thu êm ả với trăng rằm
Chia gối mộng, xẻ buồn vui nhân thế
TTL

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Thu Khói Sương"