TTL

Quốc Quốc, Gia Gia

Nhớ quê hương, tủi thân đời vong quốc
Muốn gầm vang như hổ nhớ rừng xanh
Hổ lạc rừng còn có chút vuốt nanh
Người mất tổ như thuyền trong cơn bão
Tìm cội nguồn trong những cơn mộng ảo
Trong bão đêm vài tia sét ngang trời
Lòe chớp lên những dư ảnh một thời
Rồi biến lẹ và màn đêm lại phủ
Dò dẫm lối về đâu thuyền viễn xứ
Cố hương xa xót dạ khách lữ hành
Biển phong ba con thuyền nhỏ mong manh
Cơn sóng dữ ngăn hướng về cố quốc
Nhớ cố hương " đau lòng con quốc quốc"
Thương quê nhà " mỏi miệng cái gia gia "
Nửa đời qua ôm ấp mộng sơn hà
Chợt ngoảnh lại, tóc nhuộm màu sương khói
Quê hương chợt xa ngoài tầm tay vói
Sông núi hồn thiêng sương khói đời người
TTL

Phổ nhạc Lã Mộng Thường
_____________________________
 

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Quốc Quốc, Gia Gia"