Băng Nguyệt

Những Đứa Con Lưu Lạc


Máu như nước lã mất rồi
Cố công nhuộm đỏ rát thôi hận thù
Người cho chiếc áo phù du
Người đòi ta cảnh ngục tù phải giam
Mẹ ơi con ngóng đất Nam
Dân ca bài Lý đêm nằm con mơ
Thấy mình cứ lạc bơ vơ
Tìm về càng thấy bến bờ..càng xa
Như trẻ không Mẹ không Cha
Lưu đày đất khách bóng tà dương ơi
Hoàng hôn ngồi ngắm lá rơi
Mình như chiếc lá...rụng rồi về đâu
Mẹ ơi sóng tự bạc đầu
Vì con Mẹ mới buồn rầu thế kia
Quê hương biết lối nào về
Lời ru câu hát....xàng xê....xê xàng!!!


BN

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Những Đứa Con Lưu Lạc"