Trường Phi Bảo

Chết Cả Thơ Ngây


Đêm không anh bên mình
Gió lạnh trêu cuộc tình
Run rẫy bờ vai nhỏ
Em về cùng lặng thinh


Duyên tình thôi lỡ làng
Em yêu anh muộn màng
Nhớ thương còn tha thiết
Sao lệ sầu mênh mang


Từng ngày,từng ngày qua
Từ dạo mình cách xa
Đời ba chìm bảy nổi
Kỷ niệm chửa phai nhòa


Hương ái ân ngọt ngào
Thoáng còn trong chiêm bao
Em ru em mộng mị
Vì đâu mình bỏ nhau?


Vầng trăng đêm hững hờ
Ngàn sao sáng bơ vơ
Xứ lạ phương trời mới
Anh ơi, em vẫn chờ!


Nụ hôn đầu ngẩn ngơ
Mối tình đầu bỡ ngỡ
Hạnh phúc dần tắt thở
Em chết dần ngây thơ


1-6-2006

Được bạn: đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Chết Cả Thơ Ngây"