Đoàn Văn Nghiêu

NGÀY TRỞ VỀ


Ta sang bờ, cây cúc vẫn non xanh
Nay trở lại nước dập dềnh bến bãi
Chiều nhuốm tà dương mà đường còn xa ngái
Ta thẫn thờ nhìn lục bình trôi.
Bến nước thủa nào xao xuyến mãi không thôi
Ngày em tiễn mắt buồn ngấn lệ
Ngoảnh nhìn nơi xa xăm cửa bể
Ta trao nhau một câu thề.
Đường chiến chinh ta lỡ hẹn không về
Nay trở lại bến lở, dềnh con nước
Gió man mác, đâu niềm vui ngày trước
Cây cúc giờ như đã ra hoa.
Ai đã ngắt rồi ném dòng nước trôi xa
Hỏi hoa cúc có về nơi biển cả
Hay luẩn quẩn giữa dòng đời nghiệt ngã
Kiếp hoa tàn, lòng ta những xót xa.
Đâu lời thề của buổi chia xa
Tưởng mai mốt nối bờ sông cả
Nay còn lại gốc cây không hoa lá
Không lỡ đợi ta về sao người vội ra đi.
Này chiến công, huân chương có nghĩa gì
Khi bến cũ không có người bồi đắp
Mùa gieo cấy không có người lo gặt
Hoa cúc trồng ai ngắt ném trôi sông.
Dẫu anh hùng giờ ta cũng như không.

Dịch Vọng, 01.08.06


Đoàn Văn Nghiêu 

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "NGÀY TRỞ VỀ"