sgecstasy

Hai mươi lăm năm nhớ lại một ngày

Tôi ngồi im lặng trong đêm tháng chín
Nửa đời người bật khóc giữa cơn say
Gió thu lạnh nỗi buồn bủa vây kín
Hai mươi lăm năm qua rồi không hay
Tôi ở nơi nầy người ở thật xa
Chuyện ngày xưa cứ ngỡ như hôm qua
Cách biệt đôi đời thôi đừng nhớ nữa
Nhìn trăng khuya quên sao được quê nhà
Ánh sáng đèn đường rọi xuống trong sân
Tôi lắng nghe tiếng đời đi rất gần
Ngọn nến nào đốt lên rồi cũng tắt
Sống trăm năm ai cũng chết một lần
Hạnh phúc nơi nào hỏi em có biết
Chỉ giùm tôi cơn đau giấu ở đâu
Hai mươi lăm năm nghìn trùng cách biệt
Uống cạn cùng tôi hết một chén sầu
sgecstasy

Được bạn: vdn đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Hai mươi lăm năm nhớ lại một ngày"