ĐOÀN VĂN NGHIÊU

ĐÊM MƯA


Đêm qua nằm nghe mưa
Tiếng xuân rơi nặng lắm
Biết mai đào còn thắm
Hay dập vùi sắc hương?


Chạnh nhớ người tha hương
Lâu chưa về quê mẹ
Thời gian thì mãi trẻ
Mà xuân nay đã già.


Nên mưa giờ hoá đá
Chẳng giăng mắc vương mành
Cũng không còn giá lạnh
Tiếng sấm rền trong đêm.


Lòng khắc khoải buồn thêm
Lại một mùa không trái
Như người còn xa mãi
Cho xuân rơi xót lòng.


Mưa! chặn ướt đường ong
Mưa! dập vùi cánh bướm
Én vắng xuân không lượn
Hồn hoang lạc u hoài.


Đêm! ngao ngán thở dài
Mưa mang về mùa hạ
Trách xuân đi vội vã
Để phai tàn sắc hoa.


Ơi người ở phương xa
Có hay trời trở gió
Lòng tôi vẫn để ngỏ
Đợi một mai xuân về.


27.02.07 
 
* Kỷ niệm đêm đầu xuân mưa rào

Được bạn: HB 27.02.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "ĐÊM MƯA"