Tú_Yên
Còn không ?
Còn không anh ?
Chuyện chúng mình
Từ trong hư ảo
thình lình...
hiện ra.
Dẫu đời lắm nỗi phôi pha
Dòng thời gian cứ trôi qua - không về.
Còn không anh ?
Nỗi tỉnh_mê
Biết đâu nhặt lại câu thề - nhẹ tênh ?
Trời mông mênh
Đất mông mênh
Mượn nhiều chi để nhớ_quên - nhọc nhằn.
Mượn nhiều chi,
để băn khoăn
Trăm năm !
Nợ ấy,
biết lần làm sao ?
Thôi anh !
Còn chút sắc màu
Từ vần thơ mộng dạt dào niềm mơ
Đem về,
thêm chút ngu ngơ
Dệt cho nhau những đợi chờ - đa đoan.
Được bạn: HB 20.03.2010 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011