jacaranda

Lý "Người Dưng"






Mần chi, em hát lý "người dưng"
Lời đắng, Môi ngoan ... ghét quá chừng
Nắng rơi chưa bám lên đầu cỏ
Chiều đã tàn theo gió rưng rưng


Mần chi tay nắm, với tay xô
Chân níu theo chân giữa sông hồ
Đêm sâu thơ biết về bên giấy
Mực thấm vào Tim khúc ngây ngô


Hát nữa đi em lý "người dưng"
Cho yêu thương đọng giữa lưng chừng
Cho ta bỗng chốc ... tan vào Gió
Cho Bút cuồng say, Mực chẳng ngưng ...


Mai em thức giấc, đừng hỏi nhé
Đâu lý "người dưng" của đêm qua ?
Thơ ta ngang bướng là như thế
Em giận càng thêm nét kiêu sa





 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 27 tháng 4 năm 2012

Bình luận về Bài thơ "Lý "Người Dưng""