Vivi

Nhớ đòn roi mẹ


Nhớ xưa mẹ đánh đòn roi
Mỗi lần đuổi bướm rong chơi quanh làng
Đánh rồi lệ mẹ hai hàng
Như chim vỡ tổ lạc đàn kêu sương


Đòn roi mẹ dệt ngàn thương
Con mang theo khắp nẻo đường sơn khê
Dù cho biên ải não nề
Sông sâu biển bạc ê hề mưa tang


Mẹ ơi ! Núi lạnh sông hàn
Bến đời hoang dại, tơ vàng lênh đênh
Đòn roi chưa kịp Hiếu đền
Con đà viễn xứ, ruột mềm nát môi


Rằng xưa mẹ đánh đòn roi
Nhủ lòng con nhớ gương soi bóng đời
Tấm gương ảnh ảo lưng trời
Trắng đầu cha thấm đầy vơi oan trường


Đòn roi hồn vọng quê hương
Đòn roi phảng phất nghê thường quạnh hiu
Đòn roi uống ánh trăng chiều
Đòn roi vỗ tiếng Mẹ yêu mỏi mòn !



Nauy 04.01.2007

Được bạn: HB 21.08.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nhớ đòn roi mẹ"