Vivi

Gạt sầu vọng phu


 

Trống quân mịt, reo trời biên ải
Vợ trông chồng, con dại trên tay
Lao xao mây bạc cau mày
Cúi hôn phận liễu hứng dày mưa tang


Cánh hoa lạnh úa tàn nắng đợi
Mái tóc huyền từng sợi ủ sương
Tháng năm tơ rối đoạn trường
Vợ chồng núi chắn, trăm đường mây che


Sông núi biếc triền miên khói lửa
Cảnh biệt ly. Lệ máu . Nhà tan
Hoàng hôn bóng lẻ ngóng chàng
Bên đồi hiu quạnh, dặm ngàn lệ đong


Môi má phấn, đèn chong hiu hắt
Dáng mỏi mòn sâu mắt đêm thâu
Ngăn sông cắt nửa nhịp cầu
Ngàn năm hóa đá gạt sầu vọng phu !


Nauy 03.01.2007

Được bạn: HB 24.08.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Gạt sầu vọng phu"