Vivi

Phố núi chiều đông

Thơ thẩn mình ta giữa phố
Chiều đông tuyết đổ từng cơn
Đèn vàng, xanh đỏ chập chờn
Thầm đong nỗi nhớ, vắt hờn quê hương
Nhộn nhịp quanh đường xe cộ
Xôn xao khách bộ vui cười
Sao ta tim héo chẳng tươi
Bơ vơ giữa chợ, lạc người yêu thương
Nức nở Giáo Đường chuông vọng
Trầm ngân sầu đọng vô thường
Như hồn liệm buổi thê lương
Chia lìa đất mẹ, đoạn trường ly tan
Chân bước lang thang khắp phố
Nào tìm được chỗ trú chân
Em ơi ! Lạc mất tuổi xuân
Góc trời viễn xứ, người thân đâu tìm
Phố núi đắm chìm tuyết trắng
Đêm về hoang vắng ngủ mơ
Mình ta đếm hạt tuyết chờ
Nắng hồng quê mẹ, trọn thề phố xưa !
Vivi
Norway dec 10.2007

Được bạn: vdn 12.2.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Phố núi chiều đông"