Vivi

Xuân cài quê mẹ

Sót lại cành đào cố xứ
Cánh chim lữ thứ nhủ về
Quê hương mây bạc lê thê
Khung trời u uẩn tình quê lạc loài
Đất khách nắng cài tuyết vỡ
Nhà thờ nức nở chuông ngân
Tình yêu phong kín hồn xuân
Núi trôi sông lở người thân nhặt sầu
Năm tháng chất sâu tình lỡ
Thuyền yêu dang dở vô bờ
Sông Ngân vắng khách đợi chờ
Em ơi ! Lệ nhớ thẫn thờ duyên xưa
Trời Mẹ chiều mưa tang trắng
Xuân treo vạt nắng ngỡ ngàng
Não lòng Mẹ vá khăn tang
Cài lên hoang mộ da vàng bi ai !
Vivi
Norway 01. feb. 2008

Được bạn: vdn 2.3.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Xuân cài quê mẹ"