Vivi

Non Nước


Từ khi Non Nước xa nhau
Nước đi để lại ruột đau Non mòn
Thân khô bật gốc héo hon
Tình ta tựa ánh trăng non đêm tàn
Sông sâu con Nước phận hàn
Thuyền yêu chao giữa cung đàn biệt ly
Mây tình đỉnh núi buồn đi
Quốc kêu hoài đọng cố tri phủ mờ
Trăm năm Non đứng bơ phờ
Trăm năm Nước bạc trăng chờ xót xa
Ngàn năm đá nát vàng pha
Ngàn năm thầm vắt lệ nhoà tang thương
Nước Non ai chẻ đôi đường
Tủi thân Quốc gọi thê lương mỗi chiều
Sao đành tâm cắt tình yêu
Lạc loài nguồn cội, tiêu điều gương xưa
Từ khi Non Nước lệ mưa
Ngập rừng yêu lạc lối đưa tình nồng
Duyên ta phận mỏng tơ hồng
Đành ôm gối nợ buồn trông trăng già !
Vivi
Norway 04.04.2008

Được bạn: vdn 6.4.08 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Non Nước"