Vivi

Ngóng xuân quê nhà


Xuân về tuyết trắng nở hoa
Như màu tang đổ quê nhà hắt hiu
Mấy mươi năm ngóng mỗi chiều
Hướng về cố xứ, tim yêu chập chờn
Con gió loạn, thổi từng cơn
Rung cành tuyết rũ, ngậm hờn xót xa
Núi nghiêng mây trắng chan qua
Khắc sâu kỷ niệm, lệ pha đoạn trường
Đón xuân vắng bóng người thương
không cành mai úa, quê hương lạc loài
Nắng đan vạt nhớ trông hoài
Xa xa nửa cánh hình hài tả tơi
Ngao ngán quá, đỉnh sầu vơi
Tìm trong tâm khảm não đời đỉnh chung
Cố hương mưa gió bão bùng
Chúa xuân le lói, buồn nung đông tàn
Xuân này đành hẹn xuân sang
Nhặt tia nắng hạ chứa tràn rừng mai !
Vivi
Norway 03.2.2009

Được bạn: vdn 5.1.09 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Ngóng xuân quê nhà"