Vivi

Tiếng xuân cố xứ

Vạt nắng treo đồi lữ thứ
Hồn mang cố xứ xuân về
Tiếng xuân nghe quá não nề
Quê nghèo hiu hắt ê chề mưa tang
Ẩn khúc ánh vàng thầm nhủ
Mẹ già ủ rũ đón xuân
Cánh mai lạc mất người thân
Màu pha sắc lệ, thế nhân u hoài
Mấy chục xuân cài giông bão
Quốc than hoa ảo rừng khô
Ngàn năm văn hiến ngập mồ
Liệm hồn Non Nước nhấp nhô bể sầu
Thế sự não đầu tóc bạc
Chúa xuân treo vạt nắng hờn
Ngửa trông mây trắng chập chờn
Cúi hôn đất khách, giang sơn ngậm nùi !
Vivi
Norway 23.01.09

Được bạn: vdn 5.1.09 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tiếng xuân cố xứ"