Vivi

Ngẫm buồn quê mẹ

Hãy vứt tâm nô lừa mỵ
Cho đời thạnh trị an vui
Dân Tộc phân ly thù hận
Tan gia gởi phận xứ người
Đêm đêm ngồi đếm sao trời
Ngẫm buồn quê mẹ tả tơi giống nòi
Tiếng Quốc từng hồi vang vọng
Tim nghe tủi đọng bờ môi
Giang Sơn cắt xé làm đôi
Nửa treo đỉnh bạc, nửa trôi lạc loài
Mẹ Việt ngóng hoài tang rũ
Khăn sô buông phủ trường sơn
Khắc sâu trọn kiếp oan hờn
Chi Lăng lệ úa, chập chờn Nam Quan
Tai hoạ ngập tràn Dân Tộc
Trí nô gian độc vô tri
Độc tài, độc mỵ, độc si
Cậy Tàu chà đạp lâm li giống nòi !
Vivi
Norway 16.2.2009

Được bạn: vdn 22.2.09 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Ngẫm buồn quê mẹ"